Page 62 - MUDO 77
P. 62

Mũ Đỏ 77                        58

        Pháo Ðội xin tiếp tế đạn theo hệ thống Hoa Kỳ, nhưng hoàn toàn vô hiệu.
        Trong lúc đó hai tiểu đoàn Nhảy Dù tới chân Thành Nội Huế. Lúc này
        rất cần sự yểm trợ của Pháo Binh, nhưng đạn nổ hết, Pháo Binh trở thành
        Pháo Bịnh. Các chiến sĩ Mũ Ðỏ muốn vào Thành phải băng qua một con
        lộ, một khoảng trống, một hào sâu và một bức thành cao khoảng 4 mét.
        - Những chướng ngại “chết”
        - Nhưng nghĩ tới đồng bào và những quân, cán, chính sẽ bị chúng trả thù
        man rợ, nên bằng mọi giá phải “cố gắng” vượt qua, Hỏa lực các súng cộng
        đồng bị hạn chế vì không có tiếp tế, không có pháo binh, không có không
        quân yểm trợ, mà hỏa lực của địch mạnh hơn; địch phòng thủ vững chắc
        ngay trên tường đá chạy chung quanh bờ thành; có lẽ đành thúc thủ. Họ
        nghĩ tới mầu Mũ Ðỏ yêu thương hôm nay đành hoen ố; danh dự của mầu
        nón oai hùng bị tổn thương. Chính vì vậy mà một nguồn khí nóng linh
        thiêng, chuyển qua từ tế bào của mỗi chiến sĩ Mũ Ðỏ.

        Chỉ trong vòng 2 tiếng đồng hồ, ĐĐ73ND trong đêm tối, Ðại Ðội trưởng
        Ðại Úy Nguyễn Quang Sáng đã hiên ngang điều động đại đội băng qua
        cửa An Hoà. Ðây là công đầu của đoàn quân Mũ Ðỏ, Tiểu Ðoàn Trưởng
        TÐ7ND Thiếu Tá Lê Văn Ngọc bị thương. Tiểu Ðoàn Phó phải tạm thời
        điều động Tiểu Ðoàn đánh thẳng ra cửa Chánh Tây. TÐ2ND lợi dụng cửa
        An Hoà đã được TÐ7ND chọc thủng, tiến quân thẳng tới sát phi trường
        Tây Lộc và cửa Bắc. Các chiến sĩ Mũ Ðỏ sau khi làm cỏ các đơn vị chính
        quy của địch thuộc trung đoàn Sông Lô, hai tiểu đoàn Nhảy Dù bàn giao
        lại tuyến phòng thủ; từ cửa An Hoà đến cửa Bắc và từ cửa An Hoà đến cửa
        Chánh Tây cho đơn vị bạn, để rảnh tay giải tỏa phi trường Tây Lộc, một
        cánh tiến về cửa Đông Ba. Nhưng vì không đủ quân số cho nên tuyến từ
        cửa Chánh Tây đến cửa An Hoà lại bị địch chiếm lại. Ðơn vị địch lần này
        thuộc trung đoàn 9 Bắc Việt, (trung đoàn này còn có biệt danh là trung
        đoàn Cù Chính Lan, tên của Thượng Tá VC đã chỉ huy trung đoàn này giết
        con De Lattre tại trận Hoà Bình 1951). Nhưng chúng không ngờ ÐÐ73ND
        do Ðại Úy Nguyễn Quang Sáng chỉ huy, lại một lần nữa quật ngược lại
        những khu vực bị chúng chiếm, vì không ngờ Nhảy Dù quay trở lại, rồi
        dùng chiến thuật tốc chiến tốc thắng, sau khi được tiếp tế thêm lựu đạn,
        anh em Mũ Ðỏ ÐÐ73ND đánh giặc, như trò diều hâu bắt mồi, thịt từng tổ
        này qua tổ khác, cận chiến và đánh trong thành phố là nghề của chàng, nên
        trung đoàn Cù chính Lan đành ôm hận nghìn đời, đơn vị địch mới từ bắc
        xâm nhập vào, xưa kia chúng có kinh nghiệm đánh Tây, bây giờ lần đầu
        tiên gặp phải sức chiến đấu của các Thiên Thần Sát Cộng, chúng không
        ngờ sức tiến vũ bão của anh em Mũ Ðỏ, nên lớp chết thảm, lớp đầu hàng,
        lớp bỏ chạy như đàn trừu non gặp mãnh hổ, trận chiến nào cũng có giá phải
        trả, một trung đoàn của chúng tan nát, ta một tiểu đoàn cũng phải trả giá
                          Bốn mươi ba mùa xuôi ngược
   57   58   59   60   61   62   63   64   65   66   67