Page 300 - MuDoso74
P. 300
Mũ Đỏ 74 Mùa hạ cuối cùng 298

Tôi đi gặp me đê đi đến quyết định cuối cùng cho chuyện co bao lanh cha
tôi hay không? Me tôi biết trươc cuộc gặp này nên co le me đa chuẩn bị
chu đáo cho một lần noi hết vơi con. Tôi như ngươi bạn của me tôi nơi một
goc nhà hàng xa lạ, hai ngươi phụ nữ Việt Nam lạc lõng trong cái nhà hàng
Mỹ như đôi bạn dạt trôi đến nơi này tư địa ngục trần gian. Me tôi ăn mặc
đep, net đep trơi cho… rồi tiếc! Nên ông ây ganh tỵ vơi me tôi hoài. Lâu
lăm rồi, tôi mơi nhìn kỹ me mình băng con măt khách quan đê hiêu thêm
vì sao me khô! Ngươi đàn bà nào không ham nhan săc! Và đo là nguồn
gốc của bât hạnh ban thân cùng những liên lụy đến đơi sau… những nghĩ
suy miên man trong đầu tôi không trốn chạy được ánh măt mệt mỏi của
me mình. Me tôi dơ lại tưng trang đơi cho đứa con nghe như nươc đa qua
cầu! Cầu bao nhiêu nhịp long sầu bây nhiêu…


Me tôi noi: “…me không tra lơi những câu hỏi của con, khi con con quá
nhỏ. Đến khi noi được vơi con thì tư con thây không nên hỏi me nữa! Cam
ơn con đa xư sư vơi me băng sư chia se thầm lặng đo! Nhưng hôm nay, me
noi hết một lần vơi con vê xuât xứ của con và ca xuât xứ của me nữa, khi
định mệnh đa không buông tha mình…
Biến cố 1975 đa liệng me ra khỏi Viện mồ côi vơi tuôi đơi 16, thân xác
trương thành hơn đồng lứa, co le hai ngươi sinh ra me cũng khá đep đôi.
Me không biết đi vê đâu, làm gì đê sống?... Khi trong tay chi co vốn tiếng
Pháp ơ trình độ biết đọc, biết viết mà các dì Phươc đa dạy cho me; một
chút tài may vá, thêu thùa học được trong Viện mồ côi. Me vơi ngươi bạn
thân trong Viện đa đoi khát nhiêu ngày mơi xin được việc ơ đợ cho một gia
đình mà trươc mặt tiên đương là tiệm may. Ngươi bạn của me phai ơ nhà
dươi lo cơm nươc, giặt giũ. Me biết căt may nên được bà chủ may mặc cho
dễ coi đê đứng tiệm ơ nhà trên, dù thơi ây cũng chăng ai may mặc gì nhiêu.
Tương cuộc đơi co ăn co mặc được yên thân, ai de ông bà chủ bao coi nhà
cho gia đình họ đi chơi Đà lạt dăm hôm. Họ không trơ vê nữa. Họ đa vượt
biên. Công an đến niêm phong nhà cưa, tịch thu tài san. Me vơi ngươi bạn
bị băt đưa vê Phương đê điêu tra! Thuơ ây, hai đứa tre mồ côi đâu biết
được cạm bây ngoài đơi. Đo chi là cái cơ cho họ đưa hai đứa con gái mồ
côi ngơ nghệch vê hành lạc, chứ ai đi băt đám con ơ làm gì! Ca hai đứa bị
ham hiếp tập thê trên tầng ba của ngôi nhà lầu, bât kê ngày đêm… Hai (chị
em) me quyết định tư tư. Cô chị nhay lầu trong hoàn canh không manh vai
che thân. Me nhay theo không thoát vì bị niu lại. Ngươi chị chết tham trên
lê đương đêm khuya, chăc cũng không được chôn cât gì đâu. Sáng hôm
sau, họ giai me lên công an quận đê xoá dâu cái chết đêm qua của bạn me.
Tư quận giai đi tiếp đến đâu thì me không biết! Chi biết trên xe co chú Tư
của con. Dọc đương, đồng bọn của chú Tư giai cứu, cươp tù. Họ băn nhau
vơi công an. Trong hôn loạn tiếng súng, chú Tư noi me chạy theo chú chứ
   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304   305