Page 303 - MuDoso74
P. 303
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 301
làm ăn của chú. Chú vê nhà nội năm dưỡng thương mây tháng. Giai đoạn
đo, me chi muốn tư tư vì tủi nhục. Nhưng hai con mình ai nuôi? Me rối tri
dữ lăm! Me nhơ những ngươi khách hiên lành, họ thật sư co nhu cầu giai
quyết sinh lý đơn thuần. Họ thương cam những cô gái điếm băng những
đồng tiên dâm dúi cho riêng trong khi hành lạc vì họ dư biết số tiên tra cho
ông/ bà tú thì ban thân ngươi gái đĩ đâu co bao nhiêu, thậm chi không được
đồng nào trong những hoàn canh bị khống chế.
Me chăt chiu tiên đo đê chơ cơ hội dân tụi con trốn đi nơi khác, sống. Me
co mua cho chú Tư goi thuốc lá, tô hủ tiếu… không phai vì tình cam của
me vơi chú mà đơn gian - chú là cha của tụi con. Me phai co trách nhiệm
vơi ông ây cho tơi khi tụi con trương thành. Suy nghĩ của me lúc ây là như
thế.































Khi chú bình phục lại thì noi me dân tụi con lên Long Khánh sinh sống.
Chú se giúp đỡ vê tài chánh và se sinh sống vơi me như vợ chồng. Nhưng
me tương tượng ra tương lai của tụi con… thì trốn đi làm chi? Me co mưu
đồ trốn chạy nhưng vơi hai con thôi. Đo là căn nguyên của những trận đon
tàn tạ mà bác Hai vơi chú Tư đa trút lên me.
Chuyện ngươi đàn bà son phân xuât hiện ơ nhà mình đê băt đầu một cuộc
ra đi của ba me con mình, me vân tin là Ơn trên đa cho mình một lối thoát.
Bên ngoài cưa kinh của nhà hàng, lá thu bay xào xạc vê đâu? những chiếc
lá tụ ơ một goc parking thì mục rữa theo thơi gian. Tôi theo chiếc lá bay
một mình trên parking mênh mông - vô định! Không con tập trung nôi đê
   298   299   300   301   302   303   304   305   306   307   308