Page 299 - MuDoso74
P. 299
Mũ Đỏ 75 Đời pháo thủ 297
câu “Đụ má”. Môi lần nhìn me tôi căn răng chịu đưng những cơn đau nội
tạng bị tôn thương khi trơ trơi. No chưi thê tiếng Việt ỏm tỏi, măt long lên
giận dữ như con cho điên! Những lúc ây, tôi an ủi, vô vê no đê no đưng ra
đương đánh đại - bât cứ ai mà no thây mặt. Chú Thành lặng le săn soc me
tôi hết khăn nong tơi khăn lạnh. Chú noi chơi mà tôi khoc thiệt, “Lau mon
da cũng không hết cái đau bên trong! Tụi con ngoan ngoan nghe lơi, cố
găng vươn lên… mơi là cái khăn lông lau được nhức nhối trong long của
me con. Hai đứa ráng lên…”

Tôi đến nhà em tôi sau cú điện thoại no gọi, tôi đoán được việc no đa thu
xếp trươc vơi anh rê vì chồng tôi it khi đê tôi đi đâu môt mình trong ngày
nghi cuối tuần. Tôi đến một mình và ngươi vợ mơi cươi của no cũng văng
nhà vô cơ đê chi co hai chị em tôi gặp nhau. Tôi ngồi chưa nong ghế thì
ba tôi đến - chú Thành ơ trại tỵ nạn năm xưa - nay đa già, qua hai trong
kinh cận thật dày, đôi măt nhân tư độ lượng của ông vân như xưa - ngươi
đàn ông khuôn mâu trong quyết định của tôi khi lập gia đình vì chồng tôi
giống chú đến 90%, mươi phần trăm con lại là khoang cách tuôi tác của
hai ngươi.

Ba chúng tôi không vào chuyện được khi chai rượu vang đa gần cạn.
Chú Thành hỏi tôi: “Con đa đọc lá thơ của ba con chưa?” Tôi tra lơi: “Dạ
chưa”! Chú noi: “Không cần đọc nữa! Vì me con đa đưa chú đọc. Chinh
chú noi: Cứ đưa cho con đê con quyết định. Nội dung bức thơ do cha con
viết, chi một yêu cầu: Con bao lanh ông ây sang Mỹ vì thăng Thăng (em
tôi) không co giây khai sanh. Con thì co. Cha con cũng không co giây kết
hôn vơi me con, nên chi mình con co tư cách bao lanh ông ây sang Mỹ.
Me các con nhơ chú suy nghĩ giúp vì bà không lương được hậu qua chuyện
này. Vơi long tin mà me các con đa gơi găm nơi chú! Chú tin mình co thê
vượt qua những kho khăn của gia đình chú. Nhưng, hai con đa trương
thành nhiêu, chú muốn chinh chúng con giai quyết việc riêng của gia đình
riêng của các con…”

Thăng em tôi nôi giận, măt no long lên! Chưi thê văng tục… no thê giết
cha tôi, giết hết bên nội… rồi tơi đâu thì tơi nếu tôi bao lanh ông ây sang
đây.
Tôi biết không bàn tinh được gì vơi em tôi, tôi vơi chú Thành và chồng tôi
lại ngồi xuống vơi nhau. Hai ngươi đàn ông đa gầy dưng lại cuộc đơi tôi tư
đô nát… cũng không ai cho tôi được quyết định cuối cùng vì môi mình tôi
co liên hệ pháp luật vơi quá khứ! Tôi co tơ khai sanh oan nghiệt.

4.
   294   295   296   297   298   299   300   301   302   303   304