Page 193 - mudoso72
P. 193
Muõ Ñoû 72 193
cổ hoa văn sành sứ của Trung Hoa. Quần tây đen, chiếc áo sơ-mi cánh tay
lửng, mầu xanh lá chuối non, không một chút trang điểm, cuối đầu bén
lẽn đặt bình và khay trà nhỏ xuống bàn, đối diện bình thuốc lào, giọng nói
nhỏ nhẹ:
-Dạ, cháu xin mời bác, xin mời bố mẹ và mời anh dùng nước.
Xong phận sự, nàng vừa bước lùi vào trong bếp, vừa ngửng lên, liếc nhìn
tôi. Tôi thấy đôi mắt nàng mở to, tròn xoe nhìn tôi không chớp mắt, khuôn
mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Riêng tôi cũng vậy, cả hai thật ngỡ ngàng, trong
chốc lát, tôi nhận ra ngay nàng, người mà tôi đã làm quen cách đây vài
tháng trước, khi đóng vai anh chàng lính Nhảy Dù tò te, tim đường về đơn
vị mới.

Sau đây là cậu chuyện đã xẩy ra ngày đó. Buổi chiều nọ, trời gió mát thổi
nhẹ, mây trong xanh bay lơ lửng. Từ căn cứ, tôi thả bộ lang thang dọc phố
chợ. Trước mặt tôi, không xa lắm, hình ảnh người con gái dáng mảnh mai,
khuôn mặt trái soan hơi tròn, tóc cắt ngắn kiểu demi-garson, ăn bận khá
lịch sự, đúng thời trang, nàng cũng lang thang thả bộ, đi dọc bên cạnh mấy
cửa hàng bán trái cây. Tôi lẩm bẩm, Chúa ơi! sao cái phố nhỏ này, hôm nay
lại có một cô gái khá đặc biệt này xuất hiện, tò mò thì ít, nhưng hình ảnh
nàng làm tôi như bị thôi miên, bèn nhanh bước đền gần và đóng vai anh
chàng lính nhảy dù ngớ ngẩn.
- Xin chào cô, cô làm ơn chỉ giùm tôi hậu cứ của tiểu đoàn 5 Nhảy Dù ở
đâu?
- Bộ anh không biết à, vùng này, ai cũng đều biết hết.
- Thưa cô, nếu biết thì hỏi cô làm gì?
- Anh nói thật không đấy!
- Thưa với cô, trên có trời, dưới có đất, ở giữa có cô.
- Gớm, lính tráng gì, sao mà anh lẻo nép thế?
- Thưa quả tình, cũng tại vì cô mà ra cả.
- Thế tại sao lại vì tôi.
- Xin phép cô, nói thật, (nịnh thì đúng hơn) cô đẹp nhất trong khu phố này
chiều nay
- Không bằng anh, thế anh đi bộ?
- Lính tráng làm gì có xe mà đi thưa cô.
- Đây đến đó cũng không xa lắm, đi bộ cũng không đến một tiếng.
- Cô bảo sao? đi bộ cũng mất gần một tiếng đồng hồ mà cô bảo không xa
lắm. Chứ vậy tại đây, xin hỏi cô, có phương tiện nào đến đó không? xe lam
hay xe gắn máy ?
- Mà, tôi hỏi thật, anh không có phương tiện nào đến đó sao?
- Nếu có, đã hỏi cô làm gì. Suy nghĩ chốc lát, nàng nói:
- Thôi được, anh theo tôi ra xe, tôi có xe đưa anh đến hậu cứ tiểu đoàn.
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197   198