Page 198 - mudoso72
P. 198
198 Muõ Ñoû 72
dạo phố, trong những ngày còn lại của kỳ phép. Sáng hôm sau, me nói:
- Sao? mày liệu thế nào với người ta? tôi ẫm ờ chọc Mẹ:
- Mẹ ơi, lại đám khác nữa à?
- Tiên sư mày, còn đám nào nữa, cái con Nga hôm qua sang nhà người ta
ăn cơm ấy.
- Con đã bảo mà, khi nào ông cụ bỏ thuốc lào, khi ấy con sẽ lấy cô Nga.
Nghe vậy, không hiểu mẹ tôi nghĩ gì, rồi bà nói:
- Như vậy, thì được rồi, để mẹ tính.
- Bộ ông bố bỏ thuốc lào thật hở mẹ? Bà cười thành tiếng.
- Tiên sư mày, chắc ông mãnh chịu con nhỏ đó lắm rồi phải không?

Buổi đầu tiên nàng bằng lòng đi chơi, là do công con thoi của đứa em gái.
Tại chỗ hen, tôi đứng chờ, nàng lái xe đến khá đúng hẹn, điều này làm tôi
rất thích thú, bởi tính tôi, rất ghét, những người sai hẹn hoặc đến trễ. ghé
xe vào sát lề, tắt máy, nàng nói:
- Anh làm tài xế hay em lái.
- Em lái đi, anh làm đầy tớ cho em, dễ hơn lái xe hơi.
- Lính tráng các anh quả tình, lúc nào cũng đùa được.
- Nếu không như vậy, đời chẳng có ý nghĩa gì hết.
- Bây giờ, thì đi đâu đây anh?
- Em đi chỗ nào cũng được, vì em là thổ dân vùng này mà.
- Ra bờ sông, ngồi hóng mát, uống nước nhé.
- Nhất rồi.


Nàng lái xe khá thành thạo, chắc biết lái đã lâu, Xe chạy vòng qua những
khu phố chính và rồi ngừng lại bên đường. Chúng tôi xuống xe, vào quán
sát bờ sông. khung cảnh thật thơ mộng, ấm cúng. Hai bên đường, điện tỏa
ánh sáng mờ ảo, hợp với các bóng đèn ne-on xanh đỏ của bảng hiệu các
cửa hàng chớp nháy. Khách bộ hành, dăm ba người đi qua lại trời về đêm,
và bên kia giòng sông, ánh đèn vàng lung linh mờ ảo của các xóm làng.

Chúng tôi cùng gọi nước uống sinh tố. Nàng nói:
- Anh không uống cà phê à, em nghe nói các anh lính, anh nào cũng
nghiện nặng cà phê và hút thuốc lá..
- Có chứ, nhưng đi với em, bỏ một lần cũng không sao.
- Anh, vẫn cứ chứng nào tật ấy, Tôi mỉm cười và tò mò hỏi chuyện:
- Sao? Bố Mẹ em nghĩ gì về anh?
- Mẹ thì có vẻ thích anh lắm, chắc tại vợ chồng cậu mợ nói về anh. Còn
Bố em,chưa tỏ vẻ gì rõ nét về anh.(các cụ Bắc kỳ thường luôn cẩn thận)
Tuy nhiên Bố rất quí và nể mẹ anh. Tôi tấn công;
- Thế còn em? chống đến cùng.
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   193   194   195   196   197   198   199   200   201   202   203