Page 192 - mudoso72
P. 192
192 Muõ Ñoû 72
- Con ơi! Mang nước cho bà và anh xơi. Tôi lẩm bẩm, gặp Bắc kỳ không
mất gốc gia phả rồi. Ông bố, với tay lấy bình hút thuốc lào để trên bàn,
chiếc bình bằng gỗ mầu đen đậm bóng loáng, chạm trổ cầu kỳ hình các con
chim thú, bên cạnh bình ống hút thuốc bằng trúc nhỏ, đầu bịt bạc.
- Xin mời anh hút thuốc, mà anh có biết hút thứ thuốc lào này không?
Chắc thanh niên trai tráng như các anh, đâu có thích hút loại này?
- Thưa bác, cháu chỉ hút thuốc lá thôi. Thuốc lào, cháu có thử một vài lần,
thú thật với bác chưa hít xong hơi thuốc đã bị ho sặc sụa, nước mắt, nước
mũi tuân ra, và đầu óc nó quay lòng vòng khó chịu. Ông cụ cười sảng
khoái, đầu gật gù.
- Tôi thì, từ cái thời còn thanh niên ngoài Bắc đã hút thứ thuốc này, quen
rồi, hút thuốc lá như các anh không có nhiều cảm giác, nó nhạt nhẽo. Đến
đây, bà vợ xen vào:
- Mấy lúc trước, có nghe mẹ anh có nói về anh , nhưng cho mãi đến hôm
nay thì mới được gặp.
- Dạ thưa bác, lính tráng chúng cháu sinh sống ở chiến trường nhiều hơn
được ở nơi thành phố, lâu lâu mới được phép về thăm nhà. Kỳ này cháu
được nghỉ vài tuần, nên mẹ cháu bảo sang kính thăm hai bác. (bố bảo, tôi
cũng không dám nói thật, theo mẹ đi xem mắt vợ)
- Thế năm nay anh được bao nhiêu tuổi rồi đấy nhỉ?
- Dạ cháu cũng còn vài năm nữa đến ba mươi.
- Thế à, mà nhân dịp anh về phép, bác mời mẹ và anh thứ bầy này sang
nhà chúng tôi dùng cơm tối được không? Ông cụ, xen vào:
- Xin Bác và anh nhận lời cho, cũng chẳng nói giấu gì anh (nếu ông cụ nói
thật, đố ai mà biết ông cụ nói cái gì) thứ bẩy này, có vợ chống của cậu em
nhà tôi, từ miền Trung vào thăm, tiện thể dùng cơm chung gia đình. Mẹ
tôi, liếc mắt nhìn tôi như hỏi ý, tôi im lặng.
- Hai bác đã có nhã ý mời, mẹ con chúng tôi xin nhận lời. Ông bố,
- Có thế chứ, nhất định chị và anh đây ghé qua nhà cuối tuần này. Rồi ông
bố quay sang vợ:
-Mà này bà, bảo con Nga, đi chợ và lo cho bữa cơm này, bà cứ giao cho nó
lo, bà khỏi phải bận tâm. Tôi lẩm bẩm, ông cụ toan tính cái gì đây, khi bắt
đích thân con gái lo cho bữa ăn làm quen này, chờ xem. Ông cụ tiếp tục.
- Nhất định phải ghé nhà chúng tôi dùng cơm chiều thứ bẩy này đấy, vì
chủ nhật tôi bận phải đi nhà thờ, hơn nữa tôi cũng khá bận trong ngày chủ
nhật, chẳng giấu gì cậu, (kiểu nói của mấy cụ bắc kỳ, khoe thành tích thì
đúng hơn là giấu) tôi ở trong ban chấp hành hội đồng nhà xứ, nên chủ nhật
bận rất nhiều việc từ lễ bái, đến họp hành với hội đoàn, cha sở.

Trong lúc đang lúc chuyện trò cùng ông bố và bà mẹ. Nàng từ phòng nhà
bếp bước ra, tay bưng bình trà và khay đựng mấy cái tách nhỏ, loại bình
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   187   188   189   190   191   192   193   194   195   196   197