Page 110 - mudoso72
P. 110
110 Muõ Ñoû 72
Trung đoàn tăng cuờng cùng các Trung đoàn pháo, Cộng quân rút khỏi
Thường Đức, ngọn đồi 1062 trước xanh tươi, giờ trơ trụi cây cối, được
chiếm đi chiếm lại nhiều lần của hai bên, số thiệt hại như sau :
- Sư Đoàn Dù có 2 Lữ Đoàn 1 và 3 tham dự với 7 TĐ thay phiên nhau xa
luân chiến, 500 tử thương , khoảng hơn 2000 bị thương, số tổn thất bằng
50% quân số.


- Cộng quân, ba Trung đoàn 24, 26, 66 coi như xóa sổ, hơn 2000 bị chết,
5000 bị thương.

Trong số những người hy sinh của SĐ Dù, có nhiều ĐĐT và Trung đội
trưởng, Đại Úy Ngụy văn Đàng, một ĐĐT của TĐ 3 Dù đã phải gọi pháo
binh và phi cơ dội ngay trên đầu mình vì địch quá đông, tràn ngập điên
cuồng trong chiến thuật biển người. Khi tìm được xác anh, ĐU Đàng chết
trong thế ngồi, mắt mở trừng trừng, người đầy vết đạn, anh chết mà chúng
vẫn tiếp tục bắn vào anh. Người bạn thân cùng khóa 25 Võ Bị với Chương
là Đại Úy Võ Thiện Thư, Đại Đội trưởng ĐĐ34 cùng Trung Úy Tô văn
Nhị khóa 26 lên tiếp cứu cho Đàng cũng đã chiến đấu dũng mãnh. Địch
xử dụng 1 Trung đoàn, cuồn cuộn biển người, cuối cùng, cũng như Đàng,
Thư đã gọi pháo binh bắn ngay lên đầu khi bị địch tràn ngập, cả hai hy
sinh. Khóa 26 VB về Nhẩy Dù 10 Sĩ Quan thì nội trong trận Thường Đức
cũng đã hy sinh 5 người. Các Sĩ quan tốt nghiệp Trường Võ Bị Đà Lạt phải
trải qua một hành trình 12 năm ở Tiểu học và Trung học, 4 năm tại Trường
Võ Bị, tổng cộng 16 năm, tốt nghiệp cấp bậc Thiếu Úy, những người sẽ là
rường cột của Quân Đội sau này, nhưng chỉ cần một viên đạn, ngay trận
đánh đầu tiên, đã hy sinh, có uổng phí không? Không, người Sĩ Quan Hiện
dịch là như vậy, cần được tôi luyện trong khói lửa.

Hơn 5 tháng sau trận đánh tàn khốc này, miền Nam rơi vào tay Cộng Sản.
Một sự thật đau lòng bởi sự phản bội của người Mỹ, cả một Quân đội hùng
mạnh bị trói chân, trói tay trong cuộc chiến tuyệt vọng. Ơ Thường Đức,
Nhẩy Dù đã anh hùng chiến đấu giữ vững được bờ cõi, những năm tháng
trước đó, ở Quảng Trị, Bình Long, Kontum, Qưân lực VNCH đã chiến đấu
dũng cảm, rồi bao trận đánh oai hùng năm xưa. Khi người Mỹ đã xong
công việc, họ gọi là cuộc rút quân trong danh dự, thật ra đây là cuộc rút
quân nhục nhã, cuộc rút quân phản bội, chỉ tội nghiệp, ta đã hy sinh uổng
phí, mấy trăm ngàn người chết để đổi lấy một kết cuộc bi thảm.

Bây giờ bỗng dưng nổi lên có những người mà năm xưa khi khói lửa chiến
tranh, họ còn nhỏ, chưa phải cầm cây súng, chưa biết thế nào là chết chóc,
chưa có cảm giác khi đồng đội ngã xuống bởi đạn thù, tóm lại, họ chẳng
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115