Page 107 - mudoso72
P. 107
Muõ Ñoû 72 107


Xong bài hát, người bồi mang lại mảnh giấy nhỏ đưa cho Tâm Anh, nàng
liếc nhanh: ”Người đi qua đời tôi, cám ơn.” Quái lạ, mấy tuần nay, cứ đúng
thứ bẩy, nàng lại nhận được mảnh giấy yêu cầu bài hát Người đi qua đời
tôi, chắc vẫn là người khách này. Tiếng hát cất lên: “Người đi qua đời tôi,
trong những chiều đông sầu...” Giọng Tâm Anh như nức nở “Anh đi qua
đời em, có nhớ gì không anh?...”

Hết phần trình diễn của mình, Tâm Anh ra về, nàng ngập ngừng trước cửa:
vị khách kia chắc có một tâm sự buồn lắm, cùng tâm trạng như mình. Nàng
đưa tay nhìn đồng hồ, để hôm nào mình phải gặp vị khách đó để thăm hỏi
xem sao.


Một lúc sau, một chiếc xe jeep chạy tới, đậu gần nơi cửa, Đầy xuống xe
bước vào phòng trà. Cũng sắp hết giờ, anh tiến lại phía chiếc cột khuất
trong bóng tối, nghiêng xuống nói với một người ngồi ở đấy: “Trung Úy
để em đỡ ra xe”. Chương chống tay xuống bàn, đứng dậy. Đầy dìu ông
thầy ra xe, gió đêm thổi làm Chương thấy bớt ngột ngạt.

Sáu tháng sau, Tâm Anh lấy chồng, cũng một người trong Quân đội.
Trong căn gác nhỏ, Chương nghĩ thôi thế cũng xong, mình đã chẳng từng
cầu mong Tâm Anh được hạnh phúc hay sao, ngày rồi cũng lụi tàn, mình
coi như đã chết trong Tâm Anh và nàng coi như đã xa khỏi đời mình.
Chương bật cười - như cái chân nó cũng xa khỏi đời mình. Chương nhớ
đồng đội khôn tả, nhớ những lúc băng mình trong lửa đạn, nhớ tiếng reo
hò xung phong chiếm mục tiêu.


Rồi tình hình chiến sự trong những ngày kế tiếp hết sức khẩn trương, Ban
mê Thuột có thể thất thủ, Chương theo dõi báo chí và tin tức trên đài phát
thanh. Đầy chạy đi chạy về hậu cứ Tiểu Đoàn cho Chương biết TĐ hiện
đang ở đâu, làm gì. Tình hình càng ngày càng xấu đi, Lữ Đoàn đang chống
giữ tại Khánh Dương, rồi đang đánh nhau ở Long Khánh... Chương giật
mình, Long Khánh à, vậy là gần quá rồi, sao mà lại nhanh như vậy, mới
đây thôi, mình còn làm cho chúng tan hoang ở Thường Đức mà.
29 tháng Tư, Đầy chạy vội lên căn gác:
- Ông thầy, Tiểu Đoàn mình đang giữ cầu xa lộ, VC với xe tăng đang tiến
từ Biên Hòa xuống, chắc sẽ đụng lớn ở đây.
Chương nhỏm dậy, với tay lấy bộ quần áo hoa dù mặc vào người, dắt theo
khẩu colt hấp tấp hỏi Đầy:
- Có đúng Tiểu đoàn đang ở cầu xa lộ không?
- Đúng ông thầy, em mới gặp thằng Tư Đen nó nói vậy.
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   102   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112