Page 220 - DACSAN70
P. 220
220 Muõ Ñoû 70
trong lòng người
dân Việt các anh
luôn là những
anh hùng đã từng
baỏ vệ giang-sơn
tổ- quốc .Dấu ấn
không thể naò xoá
được trong lòng
mọi người ,các
anh muôn đời vẫn
là những Thiên-
thần Mũ-đỏ đáng
khâm-phục dầu
cho đến một ngày
nào đó, các anh
có phải chìm theo
ánh chiều tàn ....
Mãi cho tư-tưởng lang-thang theo dòng đời đã qua ,chợt nhìn lại ,mặt
trời đã không còn một chút gì trên mặt hồ .Hoàng-hôn bắt đầu chụp xuống
,tôi rất sợ khỏan tiếp giáp giữa ngày và đêm ,khỏan nữa tối nữa sáng nầy
ngày xưa bà ngoại tôi hay goị là trời chạng vang tối ,ngoaị thừơng nói vói
tôi, đó là lúc ma ,qủy thường xuất hiện ,và nổi sợ hải đó mãi ám-ảnh tôi ở
thời thơ-ấu ......Giờ nghỉ lại , đó chỉ là lời doạ cho trẻ con sợ mà vaò nhà
trước khi trời tối mà thôi .Bây giờ thì ma quỷ không còn làm tôi sợ nữa
mà tôi chỉ thấy ghê-tởm loaì qủy đỏ một lọai quỷ mà cã thế giới đều ghét
bỏ hận-thù ......Bước vội ra xe ,con đường từ bờ hồ dẫn ra đường cái hơi
quanh co ,tôi cho xe chạy thật châm .Nhìn lên bầu trời ,vẫn còn những vệt
sáng dầu yếu ớt nhưng vẫn cố chiếu thẳng lên nhuộm vàng những đám
mây trắng ...Những vệt sáng ấy là những tia hy-vọng cuả tất cã chúng ta
trong kiếp làm người lưu-vong ,dầu phải lê bước đễ đấu tranh đễ giành
lại những gì đã từng là cuả chúng ta hầu đễ lại cho mai hâụ ,dâù rằng ánh
chiều tàn đã phủ trọn ven lên chúng ta nhưng kỳ-vọng vaò thế hệ trẻ sẽ
tiếp nối bước đường mà cha ông họ đã và đang đi ...Tôi đã từng suy nghỉ
trong tuyệt vọng , và có lẽ ý nghỉ nầy cũng đôi lần đến với các anh chăng
?? Không biết chúng ta có thể thấy được một VN phồn-thịnh ,với một nền
tảng đaọ-đức sẳn có cuả tiền nhân đễ lại, trước khi chúng ta làm tròn trách
nhiệm cuả một kiếp người khi phải bước dần theo ánh chiều tàn ????
Câu hỏi thật khó trả lời !...Mở hé cửa kiếng xe ,tiếng gió nhè nhẹ len vào
nghe như tiếng thở ........ hay đó là tiếng thở dài cuả chính tôi ..!!

Mỹ Lê
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225