Page 215 - DACSAN70
P. 215
Muõ Ñoû 70 215

cứ tuột dần xuống mặt nước trong xanh đang gợn lăn-tăn sóng, vì những
cơn gió chợt đến rồi đi, như đang đuà giởn với mặt hồ ....Hình ảnh mặt trời
cứ chìm dần xuống mặt nước, đã thu hút trọn ven đôi mắt tôi dường như
tôi đã không chớp mắt cứ nhìn mãi cho đến khi caí thúng màu cam ấy chìm
tron vẹn xuống mặt nước hồ .Tuy đã không nhìn thấy mặt trời nữa nhưng
những tia sáng óng-ánh vàng vẫn còn chiếu thẳng lên bầu trơì dầu đã yếu
dần nhưng những tia sáng ấy vẫn cố vươn lên rọi sáng những đám mây ...
Hình ảnh buổi chiều đang dần tàn cho tôi một so sánh là lạ ...Ngươi` chiến-
sĩ cuả Quân-lực Việt-Nam Cộng-hoà có khác gì hình ảnh cuả một mặt
trời . Ban sáng khi mặt trời vừa ló dạng ,sáng rực-rở nhưng diụ mát phải
chăng đó là hình ảnh trẻ trung yêu đời của một chàng trai trẻ ,mạnh dạn
dấn thân vào chốn đao binh đễ baỏ vệ cho một lý tưởng ..vaò giữa trưa là
hình ảnh sôi động cuả chiến-trường rực-lửa ,thiêu đốt ,ánh sáng nóng rực
đó bao phủ cã bầu trơì ,không một vật gì có thể che khuất nổi lòng dũng
cãm không bao giờ luì bước trước quân thù.... ...Và khi người lính phải rũ
bỏ chiến-y, trong một hoàn-cảnh đau thương , thì hình ảnh của ánh chiều
tà đã song hành với cuộc đời cuả các anh chăng ?? .
Ngót gần hai mươi năm nay khi cộng đồng ngươì Việt haỉ-ngoaị
bắt đầu lớn mạnh ngươì ta mới bắt đầu thấy rõ sự hoạt động cuả những cựu
chiến binh cuả QLVN Cộng-Hòa .Những chiến-sĩ không chinh-y ấy ,mỗi
ngươì một cách , một hành đông,.một biểu tượng khác nhau nhưng cũng
chung về một mối là chống cộng và baỏ vệ đất nứơc dầu phải đang sống
kiếp lưu vong ....Những đơn-vị khác ,như KQ,HQ BB v..v.. hoạt động
cuả các anh nằm ngoaì sự hiễu biết cuả tôi . Còn riêng gia-đình Mũ đỏ hải
ngoaị thì tôi cũng đã đóng góp với các anh , vì tôi cũng là một chiếc bóng
luôn nép sau lưng một thiên thần mũ đỏ mà tôi đã từng khâm phục và yêu
qua chiếc mũ đỏ và maù áo hoa dù chăng ? hay là tôi đã bị nhiễm câu nói
mà ông bà ta thường ngâm-nga nhắc-nhở “ Gái khôn tìm chồng giữa chốn
ba quân.”.Mà thật vậy chị em chúng tôi những chiếc bóng cuả “Lính dù
.” mỗi khi gặp nhau thường khoe là chiếc mũ đỏ cuả mình đã bị thương
ở đâu đã đánh trận naò (dầu chỉ nghe kễ lại thôi ) nói tóm laị bất cứ một
chiến công naò cuả các anh đều cho các chiếc bóng một niềm hảnh diện
vô-biên ....Nhìn những tia sáng mặt trời sắp tàn vẫn còn cố vươn mình
chiếu thẳng lên bầu trời ,dầu yếu ớt nhưng vẫn sáng rực và hoà quang ấy
đang vươn vãi trên các khóm mây ...Hình ảnh ấy làm tôi nghỉ đến các anh
trong gia-đình mũ đỏ ở DC gần chục năm nay các anh cứ lặn dần dần như
ánh chiều tàn từ một Nhơn-Kiệt, mộtLý-An, một Buì Cao Đẳng một Phạm
như Đà-Lạt ,các anh là hình ảnh đậm nét cuả gia-đình mũ đỏ DC nầy .....
Tôi không làm sao quên được trước ngày Lý An ra đi ..hôm đó là chiều
thứ bảy một tình cờ đi ngang nhà ,tôi nói với chàng đỏ cuả tôi ghé vaò cho
tôi thăm cô Lý An ( tôi thương cô ấy như em gái ) ngồi nói chuyện một
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   210   211   212   213   214   215   216   217   218   219   220