Page 210 - DACSAN70
P. 210
210 Muõ Ñoû 70


Cha tôi đã sống như thế nào để
một người Mỹ phải luôn khắc
trong tâm khảm những hoài
niệm như vậy?

Tôi chỉ có thể kết luận một câu
: “Cuộc đời của Cha thật vĩ đại”

Ngày hôm nay khi viết về Cha,
tôi không biết viết gì hơn, chỉ
xin dâng về hương hồn Cha một
vài câu thơ nói về khí phách của
Người và nơi mà Cha đã gửi lại
thân xác của Người vĩnh viễn
cho núi rừng Charlie. Ở đây tôi
xin dùng từ “Cởi áo trần gian”
vì tôi tin rằng Cha vẫn đang
khoác một chiếc áo khác và vẫn
đang nhìn tôi từ một nơi rất xa…


Lặng lẽ ngàn năm chẳng danh xưng
Bỗng chốc một hôm hóa lẫy lừng
Charlie gầm thét trong lửa đạn
Gọi mãi tên người nước mắt rưng

Trai thời nỗi chết tựa trên lưng
Khí phách hiên ngang bước chẳng dừng
Charlie vẫy gọi người ở lại
Cởi áo trần gian tặng núi rừng
(Kính dâng tặng hương hồn Cha)

Sinh nhật mẹ tôi ngày 11/04. Trước khi hành quân vào Charlie ngày 25/03
Cha tôi đã đặt một chiếc bánh sinh nhật cho mẹ với lời hứa là sẽ về dự sinh
nhật của mẹ. Đến ngày sinh nhật mẹ đã không tổ chức mà vẫn chờ Cha về,
và cho đến tận bây giờ mẹ vẫn chờ…
Tuy nhiên Cha đã thất hứa với mẹ vì ngày 12/04 Cha đã cởi áo trần gian
và nằm lại vĩnh viễn với Charlie. Còn tôi, tôi chỉ biết hỏi là tại sao Cha lại
không giữ lời hứa với mẹ tôi? Tại sao và tại sao…?...

Nguyễn Bảo Tuấn
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215