Page 209 - DACSAN70
P. 209
Muõ Ñoû 70 209

lấp loáng trên bộ đồ hoa ngụy trang theo mỗi bước chân. Cây vẫn xanh,
chim vẫn hót, ông lão làm vườn vẫn lom khom cầm kéo tỉa những chùm
hoa loa kèn, những cụm hoa móng rồng và những bụi hồng đầy mầu sắc.
Bên gốc cây cạnh căn lều chỉ huy của Anh hồi tháng trước khi còn đóng
quân ở đây, tôi thấy có bó hồng nhung đỏ điểm vài cánh hoa loa kèn trắng.
Chống đôi nạng gỗ xuống xe, tiếng gõ khô cứng của đôi nạng trên mặt
đường khiến ông lão ngẩng đầu và nhận ra tôi. Xiết chặt tay ông cụ, trong
ánh mắt già nua chùng xuống nỗi tiếc thương, chòm râu bạc lưa thưa phất
phơ trước gió. Ông cụ đọc báo, nghe đài phát thanh nên biết Anh đã ra đi,
nên sáng nào cũng để một bó hoa tưởng nhớ và tiễn đưa Anh. Cụ mời tôi
điếu thuốc Quân Tiếp Vụ, rồi ngồi xuống cạnh gốc cây, tay vuốt nhẹ trên
những cánh hồng, sợi khói mỏng manh của điếu thuốc nhà binh quện trong
tiếng nói:
“- Thuốc lá Ông Quan Năm cho, tôi vẫn còn đủ dùng cho đến cuối năm.
Mấy chục năm nay tôi mới gặp một ông quan nói chuyện thân mật và tốt
bụng với những người dân như tôi. Người tốt mà sao Ông Trời bắt đi sớm
như vậy!? “
(Trích trong “Máu lửa Charlie” của Đoàn Phương Hải)

Cha tôi đã sống như thế nào mà những người ít ỏi còn sống sót trở về sau
trận chiến tại đồi Charlie đều nói là họ thật hối tiếc khi không được nằm
xuống cùng Cha tôi ở đó.

“Tô Phạm Liệu cảm thấy lẻ loi ở cái đại hội y sĩ có nhiều những người
“mặc quần mới áo đẹp” và “ăn to nói lớn”, thích “nhảy đầm” và “xếp hàng
để lên hát”... Trong cơn say, anh nói là phải chi trước kia, mười mấy năm
trước kia, anh được “ở lại Charlie” với Trung Tá Nguyễn Đình Bảo, với
các bạn nhảy dù thì “sướng hơn nhiều.”
(Trích trong “Tô Phạm Liệu : người trở lại Charlie” của Phạm Anh
Dũng)

Viên sĩ quan cố vấn Mỹ Duffy cho tới tận bây giờ vẫn còn luôn mang
trong người những hoài niệm về Cha tôi và trận chiến tại Charlie. Mỗi
lần tham gia các cuộc gặp gỡ của hội cựu chiến binh Việt Nam (trong đó
có một số hiện đang là tướng lãnh cao cấp trong quân đội Mỹ) ông ta đều
hỏi mọi người “Tụi mày có từng tham gia trận Charlie không, tụi mày có
ai từng chiến đấu cạnh Colonel Bao (Trung tá Bảo) chưa? Thế thì tụi mày
còn xoàng lắm. Và hàng năm cứ mỗi lần sinh nhật của mình, ông ta đều
đặt một ổ bánh kem làm hình một ngọn đồi và ghi chữ Charlie lên đó.
(Chuyện này do Chú Đoàn Phương Hải khi về Việt Nam năm 2011 thuật
lại cho tôi nghe)
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214