Page 225 - DACSAN70
P. 225
Muõ Ñoû 70 225

Vào thời điểm đó ngành Địa Ốc buôn bán nhà cửa rất phát đạt; những ai
làm “Broker, Realtor” phần đông phất lên mau, tiền bạc rủng rỉnh. Một
trong những “Realtor” thành công lúc đó là Nguyễn Thành Út của Tiểu
đoàn 9 Dù phe ta. Này nhé xe Mercede hai chiếc, một chiếc chở đào đi ăn,
đi chơi, một chiếc để đi làm ăn với khách hàng. Nhà cửa hai ba căn, một
để làm tư dinh còn thì là cho bạn bè ở, đặc biệt bạn gái.
Vì là binh “bớp” nên tôi thân mật la cà với mấy ông thiên lôi, mấy ông thần
nước mặn hàng binh nhiều hơn hàng quan. Một trong những thiên lôi đó
là Hồng Ria. Này không phải ria là ria “Na-phan” tiểu liên, hoặc U.Z đâu
mà là hắn có bộ ria không thua tài tử Clark Gable của Mỹ.

Tôi tình cờ gặp lại Hồng Ria trong quán Cái Đình Làng của Thiếu tá Lê
Mạnh Đường Tiểu đoàn 9 Dù từ ngày chia tay ở trại tỵ nạn Indiantown
Gap, Pennsylvania. Trong bửa nhậu hết chuyện tán dóc tôi cà khịa hỏi
Hồng Ria:
- Ê Ria! Mày 9 Dù, Đại đội nào? Của anh Ruân hả?
- Không! Anh Ruân Đại Đội Trưởng 92. Tao 90 Dù. Đích thân tao
là Ông Út.
Nốc cạn ly rượu, khà một cái tôi cà khịa tiếp:
- Đích thân mày được không? Ngon hông mày?
- Hào hoa. Chịu chơi. Được chưa?
Tôi nghĩ thầm chắc thằng Ria này nịnh “Đích thân” nó. Như biết được ý
nghỉ của tôi nó xuống giọng tâm sự sau một hớp rượu lớn:
- Mày biết không tao mới mãn khóa Dù thì dính ngay trận Thường
Đức 1062. Tao tưởng tiêu tán phèn rồi. Dân Dù mà nói đến trận Thường
Đức đều rợn tóc gáy. Vì là trận đầu tiên nên tao sợ xanh máu mặt khi bị
pháo kích, chân tao như bị liệt không chạy về hố cá nhân được mặc dầu
cách không xa. Chính Ông Út đã lôi tao về hố, dúi tao xuống và dặn không
được nhỏm lên nhìn khi nghe tiếng nổ hay tiếng rít của đạn pháo vì Ổng
biết tao là tân binh chưa kinh nghiệm. Rồi tụi bây biết không một trái cối
82 nổ gần sát hố tao, đất cát phủ đầy hố, tao bị sức ép tức ngực, ứa máu
miệng gần ngất đi. Cũng Ông Út và mấy thằng đệ tử của Ổng tới lôi tao
ra đống đất cát, miệng hỏi tao lia chia: “Có sao không em? Có bị chổ nào
không?”


Tao bị tức ngực không nói được làm Ổng tưởng tao bị nặng lắm vội đưa
về hầm của Ổng trong lúc vẫn còn đang bị pháo kích. Có phải chính Ông
Út đã cứu mạng tao không?
- Chính hiệu con nai zàng.
Rót một ly rượu đầy đưa cho Hồng Ria tôi tiếp:
- Thưởng một ly rượu cho sự may mắn của mày. Rồi sao kể nửa đi
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   220   221   222   223   224   225   226   227   228   229   230