Page 190 - DACSAN70
P. 190
190 Muõ Ñoû 70
ớt hầu như đã bỏ vị trí, điều nầy làm tôi có chút ngạc nhiên. Địch muốn dở
trò gì đây?. Trong lòng thật sự có chút lo lắng.
Nhìn đồng hồ đã hơn 5 giờ sáng. Tôi báo cáo lên Tiểu đoàn, Đại đội
đã hoàn toàn chiếm trọn Mục tiêu , mặc dầu tôi biết Tiểu đoàn đã vào hệ
thống liên lạc của tội, để theo dõi mọi diễn biền mà Đại đội đang điều
động. Tôi nghĩ mọi người đang mừng rở, nhất là Địch thân Khôi nguyên.
Hiện tại trước mắt, Tiểu đoàn đã hoàn thành bước đầu nhiệm vụ mà cấp
trên giao cho. Nhiệm vụ kế tiếp của Tiểu đoàn là, phòng thủ và giữ được
Mục tiêu nầy. Điều nầy làm tôi có chút suy nghĩ, vì qua động thái địch có ý
bỏ ngỏ Mục tiêu nầy. Ý định của địch muốn gì ? Đó là điều đối với tôi cần
phải suy nghĩ. Điều tất yếu, ta biết rõ được ý định cuả địch thì mới mong
nắm được phần thắng lợi. Với quân số hiện tại của Đại đội, phòng thủ vị
trí to lớn như thế nầy thật là điều khó xử cho tôi, nhưng cuối cùng tôi cũng
phân chia trách nhiệm của từng Trung đội rỏ ràng. Tôi gọi Trung uý Quảng
về ở vớí Trung đội 2, trách nhiệm theo dõi toàn bộ mặt Tây. Tôi cũng chọn
được vị trí mặt Đông và chịu trách nhiệm mặt nầy.
Tôi ra lệnh cho các Trung đội cho con cái đào hầm hố kiên cố vì địch
có thề phản công lại ta. Trời vừa hừng sáng. Địch bắt đầu dở trò bắn sẻ
bằng loại súng phòng không đặt sâu trong dãy Trường sơn. Điều nầy gây
rất nhiều căng thẳng cho binh sĩ. Hiện tại Đại đội có khoảng hơn 10 binh
sĩ bị thương gồm cả nặng, nhẹ và tử thương cần di tản. Đường về Đại đội
72 thì quá trống trải, địch chỉ chờ ta di chuyển là lập tức pháo hay bắn sẻ.
Trước tình thế nầy, tôi đành gọi về Tiểu đoàn gặp Đích thân Hồng hà, cuối
cùng Tiểu đoàn quyết định chờ đến đêm. Tôi gọi các Trung đội trưởng
đến gặp để dặn dò, và ra lệnh mỗi Trung đội cử 3 binh sĩ do Thiếu uý Có
chỉ huy, cặp theo triền thông thuỷ chạy về hướng Đông Nam để tìm điểm
nước, đồng thời nấu ăn cho Trung đội và phải trở về Đại đội trước 4 giờ
chiều. Mãi gần một tiếng đồng hồ sau, Có báo là đã tìm được điểm nước.
Tôi thật sự an tâm.
Tình hình hiện tại rất giới hạn đi lại, cũng như lục soát căn cứ, tuy nhiên
tôi cũng tìm cách có thể quan sát một vòng căn cứ. Tất cả những bunker
đều bị sụp đổ, ngổn ngang cây gổ, những mảnh sắt vụn, thùng đạn,vỏ đạn
vất đầy trên mặt đất, những khẩu 155ly trước kia của ta còn bỏ lại, nay
đã chỏng càng siêu vẹo, chỉ còn một, hai khẩu còn nguyên, nhưng tôi nghĩ
không còn xử dụng được nữa.
Điều nghi ngờ như một linh tính báo trước cho tôi sáng nay. Khi toán
lấy nước của Đại đội vừa về đến vị trí đóng quân. Địch bắt đầu pháo kích
dữ dội vào căn cứ bằng đủ loại pháo, 130ly tầm xa, Sơn pháo, 100ly trực
xạ từ xe tăng. Nhìn về hướng Đông -Bắc, một rừng cột khói dầy đặc bốc
lên từ những ụ đặt pháo của địch, cả mặt Bắc và mặt Tây. Cảm nghĩ đầu
tiên của tôi là địch sẽ phản công. Tôi liền gọi các Trung đội trưởng dặn dò
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   185   186   187   188   189   190   191   192   193   194   195