Page 185 - DACSAN70
P. 185
Muõ Ñoû 70 185

lạnh không tài nào xóa tan đi sự bồn chồn lo lắng trong lòng tôi. Mọi vật
chìm trong sự yên lặng, thỉnh thoảng cơn gió bắc lướt qua gây xào xạc bờ
lau sậy. Đoàn quân âm thầm, ẩn hiện như những bóng ma trong đêm tối.
Gần đến đỉnh sườn đồi. Trung đội 2 bổng nhiên dừng lại. Tôi vội vàng
lên gặp Vinh. Được biết có địch. Qua ánh trăng lờ mờ nhìn từ sườn đồi
lên đỉnh, xuyên qua khe lá. Tôi thấy rõ ràng chiếc đầu của tên bộ đội đang
nghiêng về một bên cố ý nghe ngóng. Tôi nghĩ là hắn muổn xác nhận tiếng
động của người hay là tiếng gió lùa vào lau sậy.
Đây là quyết định vô cùng quan trọng. Đối với tôi lúc nầy, có hai quyết
định lựa chọn. Một là, Tấn công. Hai là, chọn lộ trình khác. Thật sự đầu óc
tôi lúc nầy căng thẳng, tính toán. Mục tiêu căn cứ Anne là quan trọng hơn,
vì thế cuối cùng tôi quyết định chọn lộ trình khác. Phải chăng, quyết định
nấy đã đưa đến cho tôi hậu qủa tồi tệ chăng ?. Cho đến bây giờ khi ghi lại
những trang hồi ký nầy. Tôi cảm thấy trong lòng vẫn còn mang nặng sự
hối tiếc.
Tôi ra lệnh cho Trung đội 1 quay trở lại, cặp bờ thông thủy về hướng
Nam một đoạn rồi lấy hướng Động Ông Đô di chuyển. Đường đi càng lên
cao càng dốc đứng, có rất nhiều bờ đá lởm chởm rất là khó di chuyển, nhất
là trong đêm tối. Đại đội bám theo con đường thông thuỷ chạy lên đỉnh
đồi. Nhìn đồng hồ đã 3 giờ sáng. Qua hệ thống truyền tin của Tiểu đòan,
Đại đội 72 đã gần đến Mục tiêu. Nhìn căn cứ Anne còn xa diệu vợi. Có lẽ
đây là quyết định sai lầm của tôi đã đưa Đại đội đến con đường quá nguy































Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190