Page 165 - DACSAN70
P. 165
Muõ Ñoû 70 165

trước khi trời sáng, hai đại
đội tác chiến đã tiến chiếm
các con đường là mục tiêu
của tiểu đoàn. Sau khi các
mục tiêu được kiểm soát
kỹ càng, chúng tôi liên lạc
và phối hợp với các đơn
vị bạn hai bên sườn, rồi
chúng tôi giữ các vị trí đó,
lo phụ giúp phòng thủ cho
thị xã An Lộc.

Bộ chỉ huy tiểu đoàn
dọn vào một công sự
nhỏ nhưng rất tiện lợi
gần ngay một ngả tư lớn,
công sự nầy đã được xây
dựng trước đây, ba thước
bề ngang và sâu gần hai
thước, bên trên là các
khúc cây gỗ và những vỉ
sắt đường rầy xe lửa và
được chất thêm bao cát lên trên, dầy hơn một thước. Bốn phía đều có
những lỗ thông hơi, để những người lính trong hầm có thể quan sát cả bốn
hướng, và làm cho vững tâm hơn nếu khi cần, chúng tôi có thể bắn trả
quân địch để giữ vững nơi đây. Tuy nó hơi nhỏ, nhưng nóc hầm dầy làm
cho chúng tôi cảm thấy an tâm hơn trong cái thế giới bị áp đảo bởi sự ngạc
nhiên và những điều không mong đợi rất ư là tàn nhẫn.

Tôi mang ra-đi-ô để trong ba lô và dùng cần an-ten ngắn vì hầu như những
liên lạc là với phi công quan sát bay đâu đó trên bầu trời. Cần an-ten dài
dành cho máy truyền tin của viên tiểu đoàn trưởng thò ra ngoài cửa, và chỉ
trong thời gian ngắn, bị miểng pháo cắt đứt và các người lính mang máy
truyền tin luôn bận rộn sửa chữa, rắp láp lại.


Viên bác sĩ tiểu đoàn là người thông minh và dũng cảm, ông đã từng du
học bên Pháp, phục vụ trong tiểu đoàn nhiều năm dài. Trong trận chiến
nầy, ông đã dùng hết thời gian để chăm sóc các thương binh trong căn hầm
cứu thương dã chiến. Ngay sau ngày chúng tôi di chuyển vào trong An
Lộc, trong lúc mang một thương binh đến nơi trú ẩn, ông bị một mảnh đạn
pháo trúng đầu và hy sinh ngay sau đó. Tuy chúng tôi không được tiếp tế
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   160   161   162   163   164   165   166   167   168   169   170