Page 168 - DACSAN70
P. 168
168 Muõ Ñoû 70
bắt anh ta phải im tiếng. Nhưng rồi, chắc quân địch hết đạn vì cuộc pháo
kích lại chấm dứt.

Chúng tôi vẫn ngồi thu mình trong giao thông hào cho đến khi trời sắp
sáng, nhìn nhau và đôi khi ngủ quên. Một vài viên đạn nổ thật sát gần và
khi trời sắp sửa sáng, Trung Tá Hiếu nói tới lúc phải rời bỏ nơi nầy. Ông
bảo di chuyển xuống một tầng hầm của căn nhà gần đó, đã được các người
lính truyền tin lục soát trước. Khi đến phiên tôi, tôi lấy ba lô, cây súng
shotgun rồi nhảy ra ngoài, tôi quan sát mấy cái hố do đạn đại pháo bắn,
sâu gần ba mươi tất và rộng cả thước. Tôi biết chắc pháo đến từ hướng bắc
thị xã vì đất cát và miểng bay ra từ phía nam của miệng hố. Nhiều quả đạn
nổ cách hầm chừng năm, sáu thước và nhiều quả khác nổ sát vách, không
ngạc nhiên khi răng chúng tôi khua lập cập. Cũng giống như trước đây,
pháo thủ của Bắc Việt sẽ được tiếp tế đạn và sẽ tiếp tục bắn trong vài giờ
tới. Nói theo những sự việc thường hay xảy ra, rồi cũng đến lúc một quả
đạn sẽ bắn trúng căn hầm, chúng tôi đúng là phải dọn vào một nơi ít bị
nhận dạng và hy vọng rằng, không tiếp tục phải lo lắng.
Chúng tôi tìm kiếm, nhưng không bao giờ gặp đám đề-lô Bắc Việt trong
thị xã. Tuy chúng tôi không thấy chúng, tôi biết chúng có mặt nơi ấy.
Chúng cố gắng hết mình để chôn tôi trong căn hầm khốn khổ đó, nhưng
chúng đã không làm được điều ấy.
Sài Gòn nhỏ ngày 26 tháng Ba 2013
Nguyễn Văn Phúc






























Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   163   164   165   166   167   168   169   170   171   172   173