Page 162 - DACSAN70
P. 162
162 Muõ Ñoû 70
cần. Không có những tiếng nói hay tiếng cười giỡn từ những đôi môi dưới
những chiếc nón sắt họ đang mang trên đầu. Rất là cứng rắn, họ luôn sẵn
sàng đổi từ thế phòng thủ sang tấn công nếu bị quân địch khiêu khích. Dày
dạn trong chiến trận, những người lính còn lại của Tiểu Đoàn 5 Dù là một
đoàn quân nguy hiểm và thiện chiến.

Trong một ý nghĩa nào đó, tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi rời bỏ khu vực
hoang tàn và đổ nát trong khu rừng cao su kia. Tôi sẵn sàng bước ra khỏi
căn hầm trú ẩn nhỏ nhoi đầy cát bụi mà tôi đã ẩn thân trước đó. Tôi hít một
hơi dài và nhìn quanh, rời khỏi nơi trú ẩn tương đối an toàn và di chuyển
ra cái khoảng trống không, tôi cảm thấy không còn được bảo vệ và sẽ dễ
mang thương tích. Tuy không còn bị những lằn đạn bắn rất hiệu quả khi
bước vào An Lộc, nhưng một vài viên đạn khác vẫn bắn bay ngang qua
chúng tôi. Súng cối và pháo binh địch vẫn tiếp tục pháo vào bên trong và
vòng quanh thị xã. Trong một vài khoảng khắc, tôi không nghe bất cứ tiếng
súng hay tiếng nổ trong vòng nhiều phút, nhưng rồi, súng đạn lại tiếp tục
nổ vang. Âm thanh vang động của chiến tranh lúc nào cũng vang vọng ở
đấy và không nên coi thường các hiểm nguy luôn rình rập.

Các người lính dàn mỏng ra khi chúng tôi rời bỏ khu rừng cao su bị tàn
phá. Một thời gian ngắn sau, chúng tôi bước vào khu vực trống trải, và
nhận ra, chúng tôi vừa di chuyển vào trong một thị xã đã bị tàn phá và hủy
diệt. Cảm giác đầu tiên của tôi là nguyên cả khu vực bị đổ nát, phá vỡ ra
thành từng mảnh và bị bỏ rơi. Mái nhà của các từng lầu bay mất, tường bị
bắn nát và đổ rơi, xe hơi và xe truck cháy đen nằm vương vãi trên đường
phố. Những mảnh vụn của cây cối ngã nghiêng, lan tràn khắp nơi, rác rưới
bay đầy. Từng mảnh nhỏ bàn ghế, đồ đạc từ nhà cửa và phòng ốc tràn đầy,
những mảnh rời của quần áo, giấy, phế liệu, kim loại vụn nằm đầy đường
phố. Dấu tích của khói từ những đám cháy và mùi thuốc súng bao trùm
cả thị xã.

An Lộc đã bị vỡ vụng ra từng mảnh vì sự pháo kích quá tàn bạo của quân
địch và trông giống như những thị xã bị chiến tranh tàn phá trong những
thước phim cũ mà tôi đã xem qua khi còn bé. Một số người lính phòng
thủ ở mặt nam thị xã thò đầu ra cửa sổ khi chúng tôi di chuyển qua. Họ
không vui vẻ khi biết được giờ đây, chỉ còn một ít quân bạn, giữa họ và
quân xâm lăng.

Ban đầu, tôi chỉ lo nhìn những tàn phá, nhưng tôi bắt đầu trông thấy người
chết. Xác lính, thân xác thường dân, bò, heo, gà và những vật tôi không
thể nhận dạng được nằm đầy trên đường phố hay dưới đống gạch vụn. Mùi
Kyõ Nieäm Ngaøy Quaân Löïc 19 thaùng 6, 2014
   157   158   159   160   161   162   163   164   165   166   167