Page 111 - MUDO83
P. 111
Mũ Đỏ 83 109
tế viện trợ; tôi chỉ chú trọng làm tốt, làm đúng khả năng chuyên môn
của mình đối với bệnh nhân.
Khi nhạc gia của tôi được thả về từ trại tù ngoài Bắc vì sức
khỏe quá yếu với nhiều chứng bệnh, tôi đưa ông cụ vào nằm trong
BV Trưng Vương gần hai tuần, vừa khám tổng quát để chữa trị, vừa
bồi dưỡng sức khỏe vừa tìm cho ông cụ một chứng bệnh kinh niên
khả dĩ giúp ông cụ tránh bị bắt đi kinh tế mới. Thấy các cô y tá ào
ào “tấn công”, nói chuyện vui vẻ với tôi, ông cụ ái ngại cho con gái.
Vui thật! Khi xuất viện tôi ký cho ông cụ một giấy chứng nhận bị
bệnh lao phổi với những căn dặn: tiếp tục uống thuốc, tái khám hàng
tháng, cấm lao động nặng, bồi dưỡng…
Trong một lần từ Đà Nẵng vào Sài Gòn thăm, anh đầu Vĩnh Toàn
gặp tôi, rủ và chở tôi đến nhà người bạn của anh. Đây là lần đầu
tiên chúng tôi gặp nhau, kể từ tháng 10 năm 1974. Trong suốt thời
gian thằng tôi đi tù, anh không hề liên lạc. Có lẽ sự khác biệt chính
kiến kèm theo án tù cải tạo đã tách rời con đường chúng tôi đi và
làm tẻ lạnh tình máu mủ. Tôi không ngờ người anh đến thăm là linh
mục Phan Khắc Từ. Tại đó tôi cũng gặp luôn cả linh mục Nguyễn
Ngọc Lan và một người đàn bà được giới thiệu là vợ của cha Từ,
vốn là một bà sơ trước đây. Họ ăn nói cười giỡn lung tung, tôi ngồi
im lặng, trong lòng chán chường. Tôi vẫn tự hỏi: anh tôi muốn gì
khi đem tôi đến gặp các ông cha đó, vì với tôi, không những họ có
tội với Miền Nam khi họ núp bóng dưới áo dòng tu để xách động
quần chúng chống chính quyền và làm lợi cho CS, mà họ còn làm
cho giáo hội Công Giáo Việt Nam bị tai tiếng. Câu trả lời duy nhất
có thể thỏa mãn tôi là anh tránh né hay nghĩ không cần phải có một
lời giải thích riêng cho tôi về những việc anh từng làm trong bóng
tối để giúp MTGPMN, dù sau 1975 cái MTGPMN đã bị xóa sổ!??
Anh em chúng tôi không hề đề cập về chính trị vì biết nói ra chỉ làm
thương tổn nhau thêm.
Măng tôi có một người chị kế đi tập kết 1954, nay từ Hà Nội quay
về sinh sống tại Sài Gòn với người con trai, vốn từng được nuôi
dưỡng chung với anh em chúng tôi dưới một mái nhà. Sau khi học
hết lớp Đệ Tứ, với tính tình ngang bướng, anh bỏ học, tự động tình
nguyện gia nhập Không Quân VNCH, phiêu bạt giang hồ với cuộc
sống biệt lập từ đó. Hai mẹ con đến nhà Măng tôi mấy lần, không
phải để nối lại tình chị em mấy chục năm xa cách, mà để bắt lỗi
Xuân Quý Mão, 2023