Page 51 - MUDO82
P. 51

Mũ Đỏ 82             49

thấy hối hận, sao mìmh lại lớn tiếng, khi anh đang cần sự đóng góp
của mình, cho tờ Đặc san duy nhất cuả Gia-đình Mũ Đỏ Hải ngọai.
Kéo vội chiếc gối úp lên mặt, cho cơn nóng giận chìm dần xuống
...Dường như tôi đã trôi nhẹ vào giấc ngủ ........

   Hơn một tuần lễ trôi qua, tôi đã cố suy nghĩ tìm đề tài để viết bài
cho tờ Đặc san. Nhưng thật sự, tôi không tìm được một ý tưởng nào.
Vừa tức mình, vừa giận cho tuổi già, sao mà thê thảm quá vậy, ngày
trước tôi chỉ cần nghỉ ra một tựa bài đủ ý nghĩa, là tôi có thể viết sáu,
bảy trang giấy cũng được. Mà bây giờ, nghĩ hoài cũng không tìm ra
đề tựa, thì làm sao mà viết đây !!..Đúng là thời gian đang bào mòn
bộ óc của tôi mất rồi! Ngay lúc đang thất vọng cằn nhằn oán trách
thời gian thì tôi lại tìm ra được đề- tài. Tại sao mìmh không viết về
“Thời-gian” Ý tưởng nầy cho tôi một phấn khởi rất lạ. Có lẽ tôi
đang mừng vì biết rằng đầu óc mình vẫn còn hoạt động. Dường như
tôi đang tâm đắc về đề tài nầy ..............Thời gian gì đây ?...Thời còn
thơ, thời chinh-chiến, thời mới biết yêu, hay một thời mất nước .......
tất cả đều đã qua ....Tôi xót xa đặt cây bút xuống bàn, khi chính tay
tôi viết xuống trong vô thức bốn chữ Thời gian còn lại .....

    Đây là đề tài tôi sẽ viết, quyết định nhưng chưa biết chắc là mình
sẽ viết những gì. Chỉ biết rằng những ý tưởng nào chợt ập đến, tôi
cũng sẽ ghi lại vì không biết cuốn Đặc San tới có còn tên Mỹ Lệ ở
phần mục lục nữa hay không ?? Biết ra sao ngày sau !! ...........

                                         Khi được tin, Đại Tá Lê văn Phát
                                      ra đi, trong suốt mấy ngày liền tôi
                                      nghe anh nói chuyện điện thoại với
                                      rất nhiều anh em Mũ Đỏ có lẽ anh
                                      thăm hỏi về đám tang và báo tin
                                      cho các anh em nào chưa được biết.
                                      Anh đã buồn một thời gian khá lâu.
                                      Dường như anh ít nói cã tuần lễ .......
                                      Lần sau cùng chúng tôi gặp ĐT Phát
                                      là khoảng ba năm trước khi chúng
                                      tôi đến California. Anh gọi điện
                                      thoại xin phép cho chúng tôi được
                                      ghé nhà thăm ĐT và bà nhà, nhưng
ĐT đã hẹn chúng tôi ra một nhà hàng Tây ở khu phố Bosa. Gặp lại
ông tôi hết sức ngạc nhiên, người ông dường như rút nhỏ lại ông lùn

Xuân Nhâm Dần, 2022
   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56