Page 50 - MUDO82
P. 50

Mũ Đỏ 82  48

Thời gian
còn lại

   Mỹ-Lệ

 Đang ăn cơm thì điện thọai của anh reo lên, nhìn vào số phone anh
quay sang nói với tôi:

  - Em ăn tiếp đi, anh nói chuyện một chút .
  Nghe vậy là tôi đã biết ngay câu chuyện “một chút” đó của anh,
ít nhất phải nữa giờ đồng hồ . ...... Tôi dọn dẹp xong, vào phòng coi
phim bộ (lát nữa anh có đói bụng thì tự bới ra tô mà ăn tôi không
dọn nữa, dường như cảnh nầy rất thường xãy ra và cũng đã trở thành
thói quen của anh rồi ...) Chưa bước hẳn vào phòng anh đã nói to:
 - Anh vừa nói chuyện với Hiệp, chú ấy xin bài cho tờ ĐSMĐ kỳ
tới. Em chuẩn bị viết bài đi, cuối tháng mười là phải xong đó. Anh
nói một hơi dài không nghỉ. Tôi chợt thấy ngao ngán, biết viết gì bây
giờ đây !! Hơn mười mấy năm nay, tôi cũng đã cố hết sức mình rồi,
đễ đóng góp bài viết cho tờ ĐSMĐ. Bây giờ càng già, đầu óc đâu
còn minh mẫn để viết nữa, mà đề tài cũng cạn hết.... Quay nhìn anh
tôi nhẹ gịong:
 - Hay anh nói với chú Hiêp, cho em nghỉ kỳ nầy đi, không biết viết
gì nữa, đề tài cũng cạn hết rồi.
 Tự nhiên anh cao gịong:
 - Thì em cốgắng một chút không được sao? Tội nghiệp chú ấy ráng
gồng mình ôm tờ Đặc San cũng vất vã lắm ....” Tôi cũng chợt nổi
qụạu:
 - Tại sao anh phải lớn tiếng với tui ?. Mấy ông là lính Nhảy dù
thì “ Cố gắng .”sao cũng bắt tui cố-gắng nữa ? Khi anh nghe tiếng
“ tui ” phát ra, anh biết tôi đang nổi nóng thật rồi. Anh làm thinh,
bước nhẹ ra khỏi phòng. Thái độ im lặng đó của anh, làm tôi chợt

                         Xuân Nhâm Dần, 2022
   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54   55