Page 220 - MUDO 81
P. 220

Mũ Đỏ 81                        218

     Nói đến khoảng cách thì từ nhà Huy đến Thủ Đức không xa.
Những ngày cuối tuần, Huy hay phóng xe Honda lên nhà Sơn, bạn
cùng khoá với Huy. Nhà Sơn có vườn cây rộng và sau nhà lại có một
cái ao thiên nhiên thật to. Hai đứa thường câu cá rô ở đó. Còn hình
ảnh nào vui hơn khi giật cần lên mà thấy chú cá rô mề mập ú đang
vùng vẫy. Từ Sàigòn đến Thủ Đức chỉ là một khoản cách chừng 15
cây số mà thôi. Vậy mà khi nghĩ đến phải vào quân trường là Huy
có cảm tưởng như nơi đó sẽ là một bức màn đen che khuất tất cã ước
vọng tương lai của chàng .......

    Nhưng khi đã chính thức bước vào trường Bộ binh Thủ Đức. Sau
chín tuần lễ huấn nhục thì Huy đã hoàn toàn là một con người khác.
Mạnh mẽ, cứng rắn và đã hiễu rõ hơn thế nào mới là người thanh
niên trong thời chiến ....... Sau khi mãn khoá, Huy tình nguyên vào
binh chủng Nhảy dù. Trong suốt thời gian phục vụ Huy đã trãi qua
từ chức vụ Trung đội trưởng, Đại đội phó, Đại đội trưởng tác chiến.
Huy và các chiến hữu của mình đã tham dự nhiều cuộc hành quân,
đôi khi phải chiến đấu dưới áp lực nặng nề, vì quân số của cộng
quân đông hơn gấp hai ba lần. Trong những giờ phút sinh tử đó, tình
thầy trò tình đồng đội thật gần gủi, khắn-khít, có lúc bên chiến hào
hiểm nguy họ phải chia sẽ cho nhau từng ngụm nước, từng gói cơm
sấy để cầm hơi chờ tiếp tế. Trong khoảnh khắc đó Huy đã gạt đi
khoảng cách cấp bực mà nhìn những thuộc cấp của mình như những
đứa em ruột thịt. Chúng đã hy sinh tuổi thanh xuân, rời bỏ gia đình
để tình nguyện vào một binh chủng luôn có mặt ở tuyến đầu, chiến
đấu ngày đêm, luôn giữ vững niềm tin “Nhảy dù cố gắng” Họ không
bao giờ rời bỏ vị trí chiến đấu hay bỏ thân xác đồng đội đã hy sinh.
Trong một lệnh hành quân cấp thời, đơn vị Huy phải thi hành ngay
trong đêm. Trước đó Huy đã hứa, sáng hôm sau sẽ cho phép Hạ sĩ
Tâm hiệu thính viên đã luôn kề cận bên cạnh Huy trong các cuộc
hành quân ngót sáu năm trời được đi phép về thăm gia đình. Nhà
Hạ sĩ Tâm ở làng Sịa, một ngôi làng cách nơi đóng quân cuả đơn vị
Huy không xa, khoảng cách chỉ hai mươi phút theo đường chim bay
Nhưng ngay trong đêm đó, khoản ba giờ sáng, giờ mà mọi người
đang yên giấc, thì đơn vị cuả Huy đã bị pháo kích và tấn công. Huy
đã bị trọng thương và Tâm đã hi sinh. Xác Tâm nằm đè lên người
Huy, bàn tay Tâm vẫn nắm chặt không rời hiệu thính. Chỉ vài tiếng
đồng hồ nữa thôi, một khoãng cách thật ngắn từ nữa đêm về sáng,

Tháng mười hai không hai không
   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225