Page 221 - MUDO 81
P. 221

Mũ Đỏ 81                        219

khi mặt trời ló dạng là Hạ sĩ Tâm sẽ được gặp gia đình qua sự cho
phép của Huy. Nổi mong chờ, sự háo hức mong được gặp người
thân sau hai năm dài chưa được đi phép vì tình hình chiến sự, đã
tan tành sau một tiếng nổ to. Tiếng nổ cay nghiệt đó đã cướp đi một
cuộc đời và một niềm hy vọng .....! Đau xót trước sự hi sinh cuả một
thuộc cấp thân cận. Sau khi dưỡng thương và tăng cường hành quân
Huy đã đến tận gia đình Tâm đễ an ủi chia buồn và thắp nén hương
cho người thuộc hạ trung tín. Trong cuộc chiến mỗi con người đều
có một định số. Nhưng cái chết của Tâm và sự ra đi lần lượt của các
thuộc cấp xung quanh mình, đã làm Huy không khỏi chạnh lòng, dù
rằng bên ngoài Huy tỏ ra cứng rắn, nghiêm nghị để điều động chỉ
huy. Nhưng Huy thường nhắc nhở thường vụ đại đội nên “giơ cao
đánh khẻ” với các anh em binh sĩ, khi họ trở về trình diện trể phép.
Nhất là khoãng thời gian đựơc nghỉ dưỡng quân, tái trang bị ở hậu
cứ. Đối với Huy, vài ngày phép ngắn ngủi quý báu của họ bên gia
đình,vợ con hay người yêu cũng không bao giờ đủ .......Và biết đâu,
đôi khi nó cũng sẽ là cơ hội sau cùng cho cuộc đời của một chiến
binh .....!. Ngược lại với các binh sĩ lập được chiến công tại mặt trận
Huy liền đề nghị tưởng thưởng xứng đáng, kèm theo là các ngày
phép thăm gia đình. Đôi khi Huy nghĩ mình đã xoá bỏ bớt những
kỷ luật sắt đối với các thuộc cấp. Có lẽ cũng vì cái chết tức tưởi cuả
Tâm thỉnh thoảng vẫn ẩn hiện trong tâm trí Huy .....Dầu rằng đã ngót
45 năm dài trôi qua, nhưng không làm sao có thể xóa đi những hình
ảnh thương tâm cuả một người lính trở về từ cuộc chiến ........!.

      Bên cuộc sống tạm dung ở xứ người, hàng năm các cựu chiến
sĩ Nhảy dù từ khắp các tiểu bang cuả nước Mỹ và một số các quốc
gia lân cận như Canada, Pháp, Na Uy, Úc, Thụy-Sĩ ......Đã tề tựu về
tham dự Đại-hội GĐMĐ Việt Nam Hải ngoại. Họ đã cố gắng bằng
mọi phương tiện, để về họp mặt đầy đủ. Dù rằng mọi người cũng
đang ở vào cái tuổi gần đất xa trời. Đề tài chủ đông vẫn là đề tài “Ai
còn ai mất” để thăm hỏi nhau. Nhưng mục đích chính vẫn là việc
cứu trợ những anh em Nhảy dù còn kẹt lại ở VN. Những giúp đỡ
cuả các anh em Mủ đỏ ở hải ngoại đã là một an ủi thiết thực cho các
Mũ đỏ ở quê nhà. Những cú phone được gọi từ VN thường thì nữa
đêm về sáng. Bị đánh thức thình lình nhưng Huy lại rất vui mừng và
cãm động, vì sự biết ơn của các anh em ấy, qua lời cám ơn thật chân
thành dù rằng số tiền trợ giúp cho họ không là bao.

Tháng mười hai không hai không
   216   217   218   219   220   221   222   223   224   225   226