Page 172 - MUDO 81
P. 172

Mũ Đỏ 81                        170

từng hố cá nhân, hay chung với nhau trong các đợt xung phong với
xác quan và quân sát bên nhau, rải rác đây đó trên các nẻo đường đất
nước. Chết toàn thây hay thân xác nổ tung? Chết mất tích trong bụi
bờ, trên đường di tản, hay được chở về tận nhà trong hòm nhôm?
Tuy nhiên chết trận quả thật ít khi được êm ả như cái chết của chàng
Erust.

  Để có thể hình dung gần cả trăm binh sĩ cùng chết một lần với
nhau, xin hãy hồi tưởng đến câu chuyện một đại đội binh sĩ Nhảy
Dù chết một lúc. Không phải trong khi chiến đấu chống quân thù
như họ từng mong ước, cũng không phải trong một lần xung phong
thẳng vào tuyến địch. Ngược lại, là cái chết tức tưởi trong một cuộc
không vận từ chiến trường này đến một mặt trận khác. Phi cơ đang
bình phi bỗng đầm sầm vào bờ núi phủ kín sương mù. Không một
đèn đỏ nhá lên như khi người lính Nhảy Dù chuẩn bị bung mình ra
khỏi phi cơ, không một dấu hiệu trục trặc động cơ hay khói tỏa trong
thân máy bay. Và đây chẳng phải là một cái chết như mơ. Ngược lại
một cái chết kinh hoàng đổ ập cùng một lúc lên mọi người. Sau một
tiếng nổ lớn, phi cơ tan vụn thành nhiều mảnh giữa những tiếng la
hét trong phút chốc. Rồi lửa và lửa. Cháy và cháy. Những tiếng nổ
phụ. Có những thân hình tung bay tứ phía, va chạm, gục ngã trong
thân máy bay. Có nhiều người chết liền, thân thể cắt nát bởi các
mảnh kim loại. Có những người chết hai lần, thân hình nát bấy do
đạn và lựu đạn mang trên người nổ thêm. Có những kẻ oằn oại dăm
ba phút trước khi lìa đời. Hay đau đớn hấp hối cả tiếng đồng hồ bên
ngoài phi cơ, khi thân xác văng xa trên triền núi, máu ướt đẫm cỏ
rừng trước khi vĩnh viễn nhắm mắt. Một cái chết bình đẳng dưới mọi
hình thức cho cả quan lẫn quân. Cho cả 4 phi hành đoàn người Mỹ
lẫn 81 quân nhân người Việt của Đại Đội 72 thuộc TĐ.7 Nhảy Dù.
Các chiến sĩ trong Đại Đội 72 là những ai? Họ là những chàng trai
trẻ đi theo tiếng gọi non sông, tình nguyện nhập ngũ, động viên, kẻ
trước người sau rời xa mái trường, quê nhà và người thân lên đường
tòng quân bảo vệ đất nước. Họ thuộc mọi thành phần của xã hội tự
do miền Nam, đến từ mọi nẻo đường, từ những chốn xa xôi hẻo lánh
hay đô thị đông người, suốt từ Đông Hà Quảng Trị khô cằn tuyến
đầu, ngang qua Cố Đô Huế rồi đến duyên hải nắng đẹp miền Trung,
lên tận cao nguyên rừng xanh âm u, quanh quẩn thủ đô Sàigòn-Gia
Định mến yêu, xuyên qua những mảnh đất phì nhiêu mầu mỡ của

Tháng mười hai không hai không
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177