Page 126 - MUDO 81
P. 126

Mũ Đỏ 81  124

Liên Hiệp Quốc.

Ngày nay tại Việt Nam, những người dân miền Nam, (quốc tịch cũ
VNCH) đa phần bị nhà nước Cộng Sản diệt. Tuy không nói ra, tất cả
gần như là những người bị đối xử không có tổ quốc. Qua sư việc từ
học hành, các dịch vụ kinh doanh, hay mua bán nhà cửa thuê mướn.
Tất cả đều như không dễ dàng thuận tiện như công dân gốc CH/
XNCN/VN. Cái nghịch lý ở chỗ, cùng là mảnh đất Việt Nam. Người
miền Nam không chối bỏ điều này. Nhưng chính quyền cai trị lại coi
người dân miền Nam như những người không có tổ quốc. Biến cố
cuối tháng 4 năm 1975, cũng đã tạo nên nhiều nghịch cảnh oan
nghiệt. Gần như toàn thể quân cán chính của quốc gia VNCH, phải
hứng chịu khá nhiều những đau thương uất hận bị khách không mời
mà vào, chiếm đoạt gần như hết tất cả nhưng gì mà người dân có
trong tay, thậm trí còn chiếm đoạt cả nhưng nơi thờ phượng. Hứng
chịu những trận đòn thù không nương tay của đối phương. Những ai
đã từng bị thông cáo kêu gọi đi “học tập cải tạo” sống trong các trại
tù đày, hẳn thấm đòn khi phải nghe những lời mạt sát chói tai, hứng
chịu những mỉa mai cay đắng của lớp người được gọi là cán bộ quản
giáo. Hay các cảnh bị lớp cai tù đánh đập không ương tay, không lý
do. Nếu so sánh các lò thiêu, tàn sát thời kỳ Thế Chiến thứ 2, thì toàn
bộ cách đối xử của Cộng Việt tàn bạo hơn gấp trăm lần. Hãy tưởng
tượng, bốn năm trăm người quân dân cán chính của miền Nam ngồi
kiểu chân bó gối, không có đủ chỗ nằm dù có nằm sát cạnh nhau như
những con cá đóng hộp, dưới hầm các con tàu cuối những năm sau
1976 từ miền Nam ra Bắc. Trọn vẹn ba bốn ngày đêm. Tất cả mọi

                 Tháng mười hai không hai không
   121   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131