Page 124 - MUDO 81
P. 124

Mũ Đỏ 81  122

mảnh đất của quốc gia Hoa Kỳ. Bản tin nói lên khá đau xót cho thân
phận của con người, sinh ra và lớn lên trên đất nước một quốc gia bé
nhỏ. Khi tử trận trên mảnh đất quê hương. Hài cốt được lưu lạc sang
quốc gia láng giềng, rồi lại được chuyển sang một hải đảo thuộc tiểu
bang Hawaii. Cũng trước đó, qua tin tức, quốc gia này đã thương
lượng với nhà nước CHXHCN/VN, muốn chuyển giao số hài cốt về
an táng tại quê hương xứ sở gốc của các chiến binh tử trận. Những
nhập nhằng thủ tục hành chánh qua lại. Những tính toán chính trị
lòng vòng đến hai lần không kết quả với nhà nước Cộng Sản Việt
Nam. Sau cùng số quân nhân tử trận đã có được nơi an nghỉ sau hơn
năm mươi nằm hoang lạnh trong “hộp nhựa quan tài”. Kể cũng khá
khôi hài và thấm thía đắng cay. Những người chiến binh Nhảy Dù,
chưa bao giờ biết trốn chạy khỏi quê hương. Khi tử trận lại nhờ vào
những tấm lòng nhân đạo của những người bên ngoài và cho một
nơi an nghỉ trong nghĩa cử tình con người khác chủng tộc. Giả thử
số chiến binh này còn sống. Chắc chắn, họ sẽ không bao giờ mong
muốn được an nghỉ bên ngoài quê hương mình, do bởi quan niệm
nhân bản về cội nguồn của người Việt Nam.

        Nói về những người “không tổ quốc”. Tính từ thời đế quốc
La Mã. Dân tộc Do Thái, họ đã phải sống lưu vong, ( mang tội chối
bỏ Đức Giê-su? ), lang thang phiêu bạt, bị hắt hủi, bị truy lùng tiêu
diệt và đề rồi đến gần hai ngàn năm sau. Năm 1948 quốc gia Do
Thái được chính thúc thành lập trong cộng đồng của thế giới. Những
thập niên gần đây theo thống kê Liên Hiệp Quốc có khoảng 10

                 Tháng mười hai không hai không
   119   120   121   122   123   124   125   126   127   128   129