Page 283 - MUDO79_80
P. 283
Mũ Đỏ 79-80 281
tôi hai lần ở nhà nàng. Lần đầu đến nhà tôi, nó ngồi ăn lầm lì. Ăn
vội chén cơm, nó đứng lên cúí đầu chào tôi và nói trỏng với mẹ nó:
- Khi nào về, gọi con tới rước.
Cử chỉ cuả nó hơi mất dạy đối với tôi. Sau lần đó, tôi không ghé
nhà Hướng Dương nữa. Thường thì nàng ghé thăm tôi. Đôi khi tôi
đến đón nàng đi dự những tiệc cuả các hội đoàn. Tôi chỉ đón và đưa
về ngoài cổng mà thôi chớ không vào nhà. Đã nhiều lần nàng năn nỉ
mời tôi .... .. Tự ái của đàn ông, nhất là “ Lính Dù .” thì dù hoàn cảnh
nào cũng phải giữ thể diện, dầu tôi rất mến Hướng Dương. Dường
như mối tình đầu, cuả chúng tôi đang sống dậy, nóng dần lên theo
thời-gian......
Suốt bửa ăn Sơn nói toàn chuyện bâng quơ, chuyện football, không
chuyện nào ra hồn cả, phần tôi sốt ruột nên lên tiếng:
- Cháu nói có chuyện quan trong muốn nói với bác?
Nó đứng vội lên:
- Cháu xin phép vào rửa tay.
Trong lúc tôi dọn dẹp bàn ăn. Nó bước ra sân sau, tôi rửa vội mớ
chén dĩa nhìn qua cửa sổ nhà bếp, thấy Sơn một tay vin trán bước
tới, lui có vẽ băn khoăn. Tôi dọn ít bánh ngọt ra bàn:
- Sơn ơi ,có uống cà-phê. không?
Vừa bước vào nhà nó nói:
- Dạ có, bác cho con xin cà phê đen loãng không đường.
Đúng là uống cà phê kiễu Mỹ. Vừa pha cà phê cho nó tôi vừa nghĩ :
- Cái thằng nầy, hôm nay lạ thật, lại lễ phép nữa! ...........
Tôi ngồi im nhìn nó chờ đợi. Như hiễu ý tôi nó lấp bấp trong miệng
, tiếng nói dường như không thoát ra được. Tay nó thì cứ xoay tròn
ly cà phê, tôi trấn an nó:
- Cháu từ-từ, nói rõ cho bác nghe, có chuyện gì ?
nó nói thật nhanh:
- Mẹ cháu bị ung thư thời kỳ cuối
Ly cà-phê gần muốn rớt ra khỏi tay tôi. Tôi bàng hoàng đến lạnh
cã người. Thời gian dường như đang dừng lại đôi giây. Tôi cố giử
bình tỉnh, trong khi Sơn rơm rơm nước mắt. Tôi nắm bàn tay Sơn:
- Bác có thể giúp gì cho mẹ cháu, cháu cứ nói, bác sẳn lòng ...
Sơn cho biết mẹ nó bị ung thư gan lâu nay mà không biết. Mới
tháng trước mẹ nó thấy da hơi vàng và bụng đau nên đi bệnh viên
. Qua xét nghiệm, bác sĩ cho biết mẹ nó bị ung thư gan. Nhưng đã
Tháng sáu hai không một chín