Page 279 - MUDO79_80
P. 279

Mũ Đỏ 79-80                277

cãm giác êm êm là lạ. Lần đầu trong đời, tôi được làm điểm tựa cho

một người con gái. Chín tháng vật lộn với sách vỡ, với trách nhiệm,

với vũ khí cuả quân-trường, lúc nầy là giờ phút thăng hoa của tôi.

Hồn tôi đang xoáy dần vào cái cãm giác lâng lâng khó tả, và tôi cũng

chìm vào giấc ngủ ....

Tai lóang thoáng nghe lời càu-nhàu cuả Lân:

- Xe dằn như vậy mà hai đứa nầy cũng ngủ đựơc .!..

Trong bốn ngày, ở vườn trái cây của nhà tôi. Anh em Lân đều rất

thích-thú . Dường như đó là lần đầu, họ được sống dưới quê. Được

biết thế nào là câu cá, hái trái cây, Hướng Dương tung tăng khắp

nơi dường như cô bé không biết mệt. Mẹ tôi đã nấu nhiều loại thức

ăn và các loại bánh miệt vườn đãi họ. Ba đứa em tôi vui hơn vì có

bạn mới. Em gái kế tôi, cùng tuổi với Hướng Dương, nhưng nó đằm

thắm hơn, ít nói và ít nghịch ngợm như Hướng Dương. Có lẽ vì trách

nhiệm là con gái lớn trong nhà, vì còn phải lo cho hai đứa em và

lo cã cho anh trai lớn là tôi nữa......Nhìn hai cô gái cùng trang lứa,

Hướng Dương thì vô-tư, muốn ăn thì ăn, muốn nói thì cứ nói. Ngược

lại Lan em gái tôi thì đãm đang, lo trong, lo ngoài và đằm thắm.

Tự nhiên tôi nghe một chút xót xa và thấy thương em gái mình thật

nhiều ....Không hiểu sao, thời-gian lại trôi qúa nhanh với tôi lúc nầy,

tôi muốn thời gian ngừng đọng lại. Cho tôi được hưởng trọn vẹn,

cãm giác mới lạ của mối tình đầu. Dầu chỉ mình tôi yêu đơn-phương

..............Về đến Saigòn, tôi theo Lân và Hướng Dương về nhà họ, đễ

lấy mớ hành lý còn gửi lại đó để đi trình diện đơn vị . Lân giữ tôi lại:

- Mầy ở lại nhà tao tối nay, ngày mai hãy đi trình diện, sáng mai

tao cũng đi luôn.

Mẹ Lân cũng tiếp lời:

- Con ở lại, chơi với Lân đêm nay đi, bác đã nấu nhiều món lắm để

đãi tụi con.

Sau buổi cơm tối, Lân rủ tôi lên sân thượng ngồi hóng gió, Hướng

Dương cũng lên theo ...

Ngồi tán dóc một lúc Lân đứng lên:

- Tao xuống lầu kiếm gì uống ,khát nước quá .

Tiếng bước chân Lân xa dần, không gian như lắng đọng, tôi nghe

rõ cã tiếng thở cuả Hướng Dương. Không bỏ lỡ cơ hội duy nhất, tôi

chồm nhẹ người sang, nắm bàn tay cuả Hướng Dương, không thấy

phản ứng cuả nàng, tôi làm liều nắm trọn hai bàn tay nàng trong tay

              Tháng sáu hai không một chín
   274   275   276   277   278   279   280   281   282   283   284