Page 276 - MUDO79_80
P. 276

Mũ Đỏ 79-80                   274

Brown là láng giềng thân cận nhất cuả chúng tôi. Nhất là khi ông
biết tôi là lính Mũ-Đỏ. Ông Brown ngày xưa, cũng từng là cố-vấn
cho binh-chủng Dù hơn ba năm. Đó là lý do đưa chúng tôi từ tình
láng giềng đến tình chiến hữu. Bên ly cà-phê là những câu chuyện
về cuộc chiến VN. Câu nói cuả ông Brown mà tôi thầm khâm phục,
lòng thẳng-thắng cuả ông, người đã theo sát chiến trường VN, trong
thời-gian làm cố vấn cho binh chủng Dù câu nói nầy ông đã nói đi,
nói lại với tôi không biết bao lần, trong nổi chua xót:]
 “ VN Cộng Hoà thua VC ngay tại Thủ Đô nước Mỹ nầy, chớ không
phải là thua ở chiến trận ..”

  Câu nói đó, cho chúng ta thấy rõ thân-phận cuả nước nhược tiểu
, phải nương nhờ vào sự giúp đỡ cuả nước đàn-anh ....Và khi bị đàn
anh quay lưng phản bội, thì cã dân tộc phải điêu linh. Đi tìm tự do
, trốn chạy Công-sản mà người dân đã phải chết nhiều hơn, so với
những người lính tác chiến, trong ba mươi năm dài chinh chiến ......

  Nói đến cuộc đời làm lính tác chiến cuả tôi, thì thật ngắn-ngủi, so
với các bậc đàn anh, đã trải thân trong suốt 30 mươi năm dọc dài cho
sự ấm no cuả đồng bào miền Nam thì tôi chỉ bước được một phần
mười cuộc chiến mà thôi .... Mãn khoá Thủ-Đức giữa năm 73 đến
cuối năm 74 tôi hảnh diện mang chiếc lon Thiếu-úy. Chờ đợi được
đi phép, để về khoe với Hướng-Dương của tôi. Người con gái mà tôi
đã phải lòng, ngay từ phút gặp gở ban đầu ....

  Nhưng định mệnh lúc nào cũng cay nghiệt. Hoa mai vừa nở trên
cổ áo tôi chưa tròn 05 tháng thì tôi đã phải khăn gói vào tù. Chưa
một lần được gặp lại Hướng Dương. Thư cuối cùng tôi nhận được
cuả nàng, vào cuối tháng ba. Lúc đó tôi đang tham dự mặt trân Xuân
Lộc. Với thân phận một Sĩ quan cấp úy, tuổi đời còn non chọet, tôi
chỉ biết phục vụ cho quân đội và mơ mộng cho tương lai nhỏ bé cuả
riêng mình mà thôi. Làm sao tôi có thể biết được chiến tranh đã phai
tàn trong tức-tưởi. Nổi nhục ngàn đời khó quên, là phải buông súng
đầu hàng .........Tất cã đến với tôi như một cơn bảo lốc.

  Sau khi buông súng trở về nhà. Tôi có đi tìm Hướng Dương nhưng
cã nhà nàng đã vượt thoát trước ngày 30 tháng Tư. Cầu trời cho cã
nhà nàng được bình yên . ........

  Tôi quen Hương trong tuần phép mãn khoá, tôi theo Lân (thằng

Tháng sáu hai không một chín
   271   272   273   274   275   276   277   278   279   280   281