Page 137 - MUDO79_80
P. 137
Mũ Đỏ 79-80 135
nghị viện VNCH trước 1975 - của những người trẻ tuổi bây giờ.
Họ la hét ầm ĩ, có vài cô mặc thiếu vải nhún nhảy tự nhiên trên băng
sau của những chiếc xe máy Honda đắt tiền kiểu mới nhất, ăn mừng
trận bóng tròn vừa thắng Thái Lan hay Malaysia. Họ hét to "Việt
Nam vô địch" như thể hiện ý chí chiến thắng đó giống các nhóm
khán giả đông đảo thường la to mỗi lần có mặt trên những sân vận
động.
Nhóm đua xe đông quá và dường như tạo thành sức sống mãnh liệt
cho cái thành phố quá tải của đất nước được mệnh danh là "non trẻ"
này, khi các nhóm trẻ từ 20 đến 40 tuổi được ước tính chiếm 40%
dân số, vẫn là một ẩn số lớn về xã hội và chính trị.
Những người trẻ bay lượn trong phố đêm trên những "mô tô bay"
như biểu hiện của tự do, của văn minh còn được tìm thấy cho tuổi
trẻ của mình trong đất nước đó. Tôi chợt hiểu tại sao họ thường "đi
bão, xuống đường" tràn ngập với những rừng cờ đỏ, băng rôn hay
tô son vẽ mặt đậm màu quốc kỳ để chào mừng một trận vừa thắng
"kẻ địch".
Bên trên những chiếc xe máy tốc độ giúp cái hừng khí ngắn ngủi
chợt tìm thấy, lòng yêu nước được dịp tỏ rõ qua những sự kiện thể
thao. Đam mê còn lại đó cùng những ly bia đầy giúp họ xóa đi cái
vô cảm hàng ngày với những vấn đề lớn hơn của xã hội, và bớt đi cái
mặc cảm thiếu trách nhiệm với một đất nước tụt hậu thua kém láng
giềng. Họ có vẻ ít nghĩ xa như vậy.
Những người lớn tuổi xưa cũ của thành phố này thường tỏ lộ u hoài,
nói với tôi là họ nhớ lại các thế hệ cùng tuổi như chúng tôi dạo
1960-1970. Ngay chính Chủ tịch Quốc hội đương nhiệm, Nguyễn
Thị Kim Ngân, vốn gốc tỉnh Bến Tre thời VNCH, cũng phải tâm sự
lên tiếng khen nền giáo dục cũ của miền Nam.
Những ý nghĩ vụn này đã tạo dịp cho tôi được sống lại những tự hào
của một thời tuổi trẻ trong thành phố Sài Gòn, được hưởng nền giáo
dục VNCH, với lý tưởng mộng mị cho một Việt Nam hùng mạnh
tương lai.
Ra đi du học mong trau dồi kiến thức với tâm huyết hừng hực của
một thanh niên tuổi 20, và sau này lúc ra đời làm việc ở nhiều nơi
trên thế giới, vẫn mang trái tim phục vụ tuổi 30 dù mái tóc đã điểm
sương.
Và cùng với người Sài gòn bấy giờ, tôi vẫn thấy bừng lên sức sống
Tháng sáu hai không một chín