Page 112 - MUDO79_80
P. 112

Mũ Đỏ 79-80  110

-	 Con cũng thích nữa má!
-	 Ừa, chiều nay sẽ được ăn, mấy đứa phụ má nè , mau mau
các con !
mấy me con lăng xăng cả buổi chiều với những công việc hàng ngày
cộng thêm món bún thịt nướng và gỏi cuốn trong khi dì Thuyên đi
đánh điện tín cho chồng dì để ông tiếp tục gửi hồ sơ bảo lãnh cho
dì, về tới nhà dì lại bận rộn soạn tìm giấy tờ để sẵn mà nộp đi, hôm
nay thật là một ngày vui nhất của gia đình, ngoại lúc nào cũng cười
vừa ăn bún thịt nướng ngoại vừa nói :
-	 giờ chỉ còn chờ cha thằng cu Hòa về nữa là hạnh phúc lắm
rồi bay ơi ! cầu trời cho cha nó mạnh khỏe mà về xum họp gia đình
!
hai tuần sau, buổi sáng người đưa thư mang tới một tờ điện tín
dượng Thuyên gửi về nhắc di lo hồ sơ cho đầy đủ, buổi chiều có
người đến giao cho dì một số tiền tương đương 500 dollar, một số
tiền lớn đối với người ta thời bấy giờ, dì đem những giấy tờ cần
thiết đi thị thực trên phường, quận. những chiếc phong bì luôn luôn
được kèm theo tập hồ sơ nhanh chóng chui vào các hộc tủ, ngăn
kéo của các ông bà cán bộ và nhờ vậy mà tập hồ sơ của dì cũng
nhanh chóng thông qua nhiều giai đoạn, có người còn hoan hỷ chỉ
đường dẫn lối cho dì Thuyên biết cách ...“chạy “ cho nhanh nữa
, nếu không thì hồ sơ của dì sẽ … nằm ngâm tại chỗ !... và sau
những tháng chạy ngược, chạy suôi bây giờ thì chỉ còn ngồi chờ
… …………

     Dưới cơn nắng oi ả của buổi chiều mùa hạ, trên con đường bụi
và nắng đến hoa mắt, một người đàn ông cứ lầm lũi đi thỉnh thỏang
lại đưa tay áo lên quẹt lau mồ hôi đang chảy xuống mắt, khuôn mặt
khắc khổ in hằn những dấu vết thời gian tù cải tạo đau uất đến tận
cùng tim gan ! không ai biết ông đang nghĩ gì nhưng đôi mắt vẫn
ánh lên niềm vui và bước chân hối hả sải mau trên con đường đang
tấp nập những chiếc xe đạp nhiều hơn xe gắn máy cũng đang vội
vã như chạy đua với cuộc sống chẳng có gì vui, chẳng còn gì để sợ
mất nữa !... ông đã về đến đầu ngõ, con ngõ này dẫn vào nhà ngoại
mấy đứa nhỏ … bỗng chân ông như vướng vào nhau khi nhìn thấy
căn nhà quen thuộc phía xa xa … chân thì muốn bước cho mau
nhưng lòng ông lại muốn kéo dài giây phút thiêng liêng này … phút
giây sắp sửa được trùng phùng vợ chồng con cái sau gần bẩy năm
dài xa cách sống trong gông cùm tù tội, gần bẩy năm tù cải tạo …
nghe mà tức cười cho cái từ “ cải tạo “ ! chẳng biết ai cải tạo ai và
cải tạo như thế nào ? nhưng … vũ trụ xoay vần thời thế, thế thời
phải thế vậy! dù chẳng hiểu tại sao lại ra nông nỗi ? suy đi nghĩ lại

                   Tháng sáu hai không một chín
   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117