Page 114 - MUDO79_80
P. 114

Mũ Đỏ 79-80  112

cũng vội bước ra cửa, ngoại mếu máo :
-	 Cha sắp nhỏ về rồi … Mô Phật … con đã về tới rồi .. ơn trời
cha thằng cu Hòa vẫn mạnh khỏe , vô nhà con ơi.
Dì Thuyên cũng rưng rưng nước mắt :
-	 Anh đã về, cả nhà mừng anh đã về … vô nhà đi anh !
Nói xong dì quay sang bà Thu :
-	 chị để em coi hàng, chị đưa anh vô nhà lo cho anh nghỉ ngơi
đi, mau đi chị !
lúc đó bà Thu mới tỉnh người oà lên khóc … bà khóc cho vơi những
muộn phiền chất chứa bấy lâu nay, bà khóc như giải thoát hết
những nhớ nhung mong chờ tưởng rằng vô vọng, tiếng khóc tức
tưởi vì những khổ đau trăm chiều khốn khó bủa vây … bà khóc để
đón mừng người chồng đã trở về sau sáu bẩy năm trời trong ngục
tù cộng sản … Ông ngậm ngùi bước tới giang tay ôm siết bờ vai
gầy đang run lên theo từng cơn nấc nghẹn, ông diù bà vô nhà, bốn
đứa con chạy theo , ngoại kêu con Bích nói nhỏ :
-	 con Bích ra nói má Thuyên làm tô bún cho ba bây ăn kẻo đói
chắc từ sáng tới giờ chưa ăn gì rồi con!
Con Bích “ dạ “ rồi chạy ra với dì Thuyên nó chưa kịp nói thì dì
Thuyên đã làm xong một tô bún và kêu nó :
-	 Bích, con bưng tô bún vô nhà mời ba con ăn nhe !
-	 Dạ má Thuyên, ngoại cũng nói con ra nói má làm tô bún cho
ba con ăn kẻo ba con đói từ sáng tới giờ đó má !
-	 Ừ, ba bây mới về còn mệt lắm đó, ổng gầy yếu quá … thiệt
là
Con Bích bưng tô bún vô nhà đặt trên bàn trước mặt ông Thu, Bà
Thu vội đứng dậy nói :
-	 Ba nó ăn bún đi, để em đi soạn áo quần cho anh có cái thay
đổi, áo quần của anh vẫn còn đây, cả những bộ đồ trận ngày xưa !
Ông Thu từ tốn quay sang bà Ngoại nói :
-	 Con mời má ăn bún :
Ngoại nhìn ông cười vui trong ánh mắt hiền từ :
-	 Ăn đi con, bún vợ con nấu đó đa, má nhớ mẹ của con dậy
cho nó nấu bún riêu cua đồng mà bây giờ nuôi sống cả nhà đa con
;
Ông Thu ngồi lặng lẽ ăn tô bún mà suốt cả bẩy năm nay ông chưa
hề mơ tới, tô bún làm ông nhớ tới nồi bún riêu của mẹ ông nấu
ngày xưa thỉnh thoảng mẹ ông vẫn nấu cho cả nhà ăn, nay bà cũng
không còn nữa, ông đi ở tù được hơn ba năm thì cha mẹ theo nhau
mà bỏ ông, vợ con thì bị đuổi ra khỏi nhà may còn tá túc được bên
nhà ngoại, nếu không có ngoại chẳng biết vợ con ông lang thang

                   Tháng sáu hai không một chín
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119