Page 108 - MUDO79_80
P. 108

Mũ Đỏ 79-80  106

-	 phải đa, em đi lo giấy tờ cho đầy đủ gấp đi, tiền bạc đó, mất
bao nhiêu cũng phải lo, có má đi cùng thì em tom góp mang hết đi,
dọc đường còn có cái mà lo cho má ! chị nghĩ em đi đánh diện tín
cho nhanh !
-	 trời đất ! đâu cần vậy chị ! Má đi với em thì có chồng em lo
hết, ảnh còn nói trong thư sẽ gửi tiền về cho em chi dụng và giúp
đỡ chị nữa chị đừng lo cho em !...
Bà Thu bàng hoàng trong nỗi vui bất ngờ vì những điều tốt đẹp như
đang nở hoa tưng bừng quanh cô em gái âu sầu bấy lâu nay chịu
đựng biết bao điều cơ cực khốn đốn mà giờ đây thì như đã thoát
kiếp khổ nạn để hưởng hạnh phúc đầy ắp rạng ngời … bà Thu
quàng tay qua vai dì Thuyên hỏi về hai thằng cháu :
-	 Hai thằng nhỏ sao rồi ? chúng học hành tới đâu rồi em ?
-	 thằng lớn học lớp sáu rồi chị, thằng nhỏ lên lớp bốn rồi, lúc
mới qua cha nó kèm cho học, giờ thì tuị nó nói tiếng Anh như bọn
Mỹ con, cha nó chỉ còn kèm toán và sửa bài cho tụi nó thôi, mỗi
ngaỳ có ba mươi phút học tiếng Việt vì sợ chúng nó không biết
tiếng Việt thành ra về nhà không được nói tiếng Mỹ,
Bà Thu tấm tắc khen :
-	 Trời, cha nó dậy con kỹ quá … chị mừng cho em !
Dì Thuyên chuyển câu chuyện hỏi bà Thu :
-	 Bún còn không chị ? nhà mình hôm nay ăn bún đi nha chị,
cho em có thì giờ rảnh chút mà lo công chuyện cho xong nha !
Bà Thu cười hiểu ý dì Thuyên :
-	 Ừ … phải đa, trưa nay cả nhà ăn bún trừ cơm đi, hôm nay
chi cũng muốn nghỉ sớm chắc tại mừng quá … hihi !
Bà Thu vừa nói xong thì lại có khách, khách này là hai người đàn
bà đi “ thực Tế “ thuế hôm trước !... dì Thuyên vội đứng dậy mang
lá thư và tấm hình vô nhà … còn lại bà Thu và con Thảo nó lấy dĩa
xếp rau ra để trên bàn cho khách bà Thu cũng vội làm hai tô bún dù
khách chưa kêu, người đàn bà lớn tuổi hỏi như dò xét :
-	 Hôm nay bán được hả chị ?
-	 Cám ơn cô, ế cả nồi đây cô à …
-	 Ô thế à … buổi sáng em thấy đông khách mà …
Một thoáng kinh ngạc vì câu trả lời mang tính cách nhắc cho bà biết
đừng hòng qua mặt họ, nhưng bà Thu vẫn điềm tĩnh trả lời :
-	 Cô thấy vậy đó nhưng chỉ được một chút buổi sáng thôi cô
à … tới giờ họ đi làm ăn công chuyện hết thì cũng chỉ ngồi ngóng
như vầy thôi nè … không có khách thì cả nhà ăn bún trừ cơm chứ
có kiếm thêm được đồng nào đâu cô ơi !...
Vừa nói bà vừa bỏ bún vào sáu, bẩy cái tô rồi múc riêu cua rưới lên

                   Tháng sáu hai không một chín
   103   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113