Page 127 - MuDoso78
P. 127

Mũ Đỏ 78                      126

        … nó thấy nao nao trong lòng, một sự thương cảm len lén trong tâm hồn
        con Thảo … nó đưa tay vuốt nhẹ đầu con bé …
        -      Vậy  …  mày  ở  với  ai?...  hay  là  …  mày  về  nhà  tao  đi  …  chịu
        không?...
        Con Bích nắm chặt tay con Thảo gật đầu liền mà không cần nói một câu
        … bàn tay con Thảo như một cái phao cho nó bám vào … buổi chiều hôm
        đó, con Thảo cũng kiếm thêm được mấy mối hàng nữa … trước khi về, nó
        ghé vào gánh cơm hàng mua ba quả trứng vịt kho, bà bán cơm cho nó thêm
        một gói dưa cải chua bán không hết … nó gói lại cẩn thận rổi bỏ lên chiếc
        xe đẩy … trên đường về hai đứa vừa đi vừa nói chuyện … con Thảo cho
        nó biết cái xe đẩy này cũng là do chú Kiên đóng cho nó, khi gặp lại chú
        Kiên nó nhận ra chú liền … nhưng chú Kiên thì không thể nhận ra con bé
        lem luốc này lại là con bé Thu Thảo xinh xắn, dễ thương ngày nào … sự
        thay đổi của nó đã chochú biết tình trạng gia đình nó suy sụp như thế nào
        … chú không thể tưởng tượng được !!... cứ thế … một đứa nói, một đứa
        nghe … không đứa nào thấy mỏi chân cho tới khi về đến nhàcủa con Thảo!
               Căn nhà…của con Thảo vá chắp hằm bà lằng những tấm ván, những
        mảnh tôn mỏng, bìa giấy cứng, mái lá nhô ra từ bên hông của một căn
        nhànhỏ  … cạnh đó, một người đàn bà gầy guộc đang chụm những cành
        cây khô trong cái bếp lò cũ, vỡ, được ràng buộc lại bằng một sợi kẽm rỉ
        sét, ngọn lửa bốc xung quanh cái nồi đang sôi ùng ục bên cạnh gốc cây to
        xoè bóng mát …
        -      Má … con mới về!...
        -      Ừ … nghỉ chút đi, rồi rửa tay chân xong phụ cho má bưng cơm vô
        nhà…
        Người đàn bà là mẹ của con Thảo, bà vừa chợt nhìn thấy con Bích liền
        hỏi :
        -      Ủa!... đứa nào đó con?
        -      Dạ! nó tên là Bích … “phụ tá “của con đó má … con lượm được
        nó ngoài bến xe …
        Con Thảo nói xong cười đắc ý, trong khi con Bích khoanh tay lí nhí thưa
        -      Dạ… thưa bác!...
        Bà mẹ lừ mắt nhìn con Thảo mắng:
        -      Không được ăn nói bậy bạ!...
        Con Thảo bị mắng vội im miệng không dám cười đùa nữa!... bà mẹ quay
        sang con bé Bích hỏi nó:
                 -   Nhà con ở đâu? sao bác không thấy con đến đây bao giờ? ba má
        con làm gì?
                   -   Nó không có nhà … má ơi!... ba má nó chết hết rồi …
        Cơn Thảo lanh chanh trả lời … bà mẹ sửng sốt ngẩn người nhìn con bé, bà
        buộc miệng kêu lên:
                        Tháng sáu hai không một tám
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132