Page 125 - MuDoso78
P. 125
Mũ Đỏ 78 124
thức ăn chia đều hai đứa, xong nó moi trong túi ra hai cái muỗng đưa cho
con Bích một cái và nói :
- Ăn đi!... ăn xong tao đem muỗng đi trả …
- ừ … tao đói qúa rồi …
Con Bích sung sướng cầm lấy cái muỗng múc cơm trong gói nylon có một
quả trứng kho mặn với vài cọng dưa chua … mặc dù cái miệng vẫn còn
đau lắm nhưng nó vẫn ăn ngấu nghiến thật ngon lành, cái cảm giác được
no đủ lúc này, không chỉ một mình con Bích có, mà cả con Thảo cũng
thế … từ mấy năm nay, nó lang thang kiếm tiền ở bến xe nó vẫn luôn liếc
qua mấy gánh cơm hàng này với sự thèm khát của một đứa trẻ con thiếu
thốn!... mấy năm về trước, khi ba nó còn là một vị sỹ quan trong SưĐoàn
Nhẩy Dù, ba nó chưa bị bắt đi tù, nghĩa là khi cộng sản miền Bắc chưa
chiếm miền Nam thì nó còn chưa đi học, những bữa cơm trong gia đình
lúc nào cũng đầy đủ thức ăn thật ngon do mẹ nó nấu và ba chị em nó lúc
nào cũng được cưng chiều hết sức, thế mà chỉ hơn hai năm thôi !... chỉ hơn
hai năm sau khi ba mẹ nó sa cơ thất thế đã đủ để biến nó thành một con
bé biết đủ thứ lưu manh, dối trá đầu đường, xó chợ, trong một xã hội chủ
nghĩa cộng sản hoàn toàn mới mẻ!... nó biết rất nhiều nhưng không bao
giờ hành động như một đứa du thử, du thực … dù nó phải kiếm miếng ăn
hàng ngày nơi bến xe xa cảng không thua gì những đứa trẻ láu cá, mất dậy
vì không nơi nương tựa, không người dậy bảo những điều phải, quấy!! …
thật sự đời sống nơi đây đã dậy cho chúng nó nhiều hơn để mà biết cách
tự bảo vệ mình theo bản năng !!... vì thế nếu cần, con Thảo cũng biết chửi
thề và đánh nhau vài trận cũng chỉ vì kiếm sống theo bản năng sinh tồn, nó
già trước tuổi! … những điều này khiến mẹ con Thảo rất lo và buồn !!... bà
không ngớt trông chừng dậy bảo, giáo dục những đứa con của bà phải biết
giữ gìn lễ nghĩa trong bối cảnh xã hội mà nề nếp đã bị xé rách toang !!...
Có một lần … vì trong cơn đói và thèm ăn không nhịn được … nó đã
quyết định dùng số tiền ít ỏi vừa kiếm được để mua cho nó một gói cơm và
một miếng trứng chiên chan nước mắm … nó ngồi ăn một loáng hết sạch
mà vẫn còn thèm … chiều hôm đó, nó không đem về cho mẹ nó đủ tiền
chợ nên mẹ nó phải nhường phần cơm cho hai đứa em nó ăn … nó hối hận
lắm!... tự trong lòng nó thấy xấu hổ khi nhìn mẹ nó nhịn miếng ăn cho ba
chị em nó, cũng từ đó, nó không bao giờ lai vãng tới gần mấy gánh cơm
hàng nữa!... và cũng từ đó … nó cố gắng làm việc để kiếm đủ tiền chợ mỗi
ngày giúp cho mẹ nó đỡ khổ … nhưng hôm nay thì nó phá lệ!... nó dám
mua cả hai bịch cơm để chia cho con Bích một bịch !!... một việc làm mà
nó chưa bao giờ thực hiện vàthấy hãnh diện như vậy … Thảo Đen đi trả
hai cái muỗng và xách về một bịch nước trà, chỉ là một bịch nước máy pha
một ít nước trà loãng cột chặt bằng giây thun, hai đứa cắn thủng góc bịch
Tháng sáu hai không một tám