Page 39 - MUDO 77
P. 39
Mũ Đỏ 77 35
Với tương quan lực lượng quá chênh lệch như thế, nên dù người lính cộng
hòa có nỗ lực chiến đấu kiên trì bao nhiêu cũng không thể giữ vững các vị
trí chiến thuật dọc Quốc Lộ I, có thể ngăn cản đà tiến quân của phía cộng
sản (chưa kể đến tình trạng suy sụp, đỗ vỡ tinh thần do lo lắng về gia đình
của những đơn vị di chuyển từ Miền Trung vào). Ngày 16/4 toàn bộ cấp
chỉ huy cao cấp của mặt trận gồm Trung Tướng Nguyễn Vĩnh Nghi, chuẩn
Tướng Phạm Ngọc Sang, Đại Tá Nguyễn Thu Lương, và nhiều liên đoàn
trưởng, tiểu đoàn trưởng đều bị bắt.
Trong tình hình ngặt nghèo dồn dập diễn ra, “Đích Thân Lê Lợi 612” đúng
danh hiệu “Đích Thân” luôn có mặt cùng mỗi người lính trong những giờ
phút gay go nhất. Tướng Quân bay ra Phan Rang, trên chiến địa Khánh
Dương đầu tháng 4 để trực tiếp chỉ huy các phi vụ “móc” con cái “Thằng
Quyền (Tiểu Đoàn Trưởng Tiểu Đoàn 5); Thằng Hạnh (TĐ2); Thằng
Thành (TĐ6).. Tướng Quân tiếp nặng lòng đau đớn cùng lần lui quân bi
phẫn của Lữ Đoàn 2 từ phi trường Phan Rang với kết quả, TĐ11ND mất
liên lạc toàn bộ, Thiếu Tá Nguyễn Văn Thành, cùng một số chiến sĩ trung
kiên đồng lọt vào tay địch! Trong trận chiến tuyệt vọng này, Trung Tá Trần
Văn Sơn, Lữ Đoàn Phó, và nhiều chiến hữu khác của đoàn quân nhảy dù
đồng bị hy sinh với niềm uất hận không thể đền bù. Chỉ mỗi TĐ3 Dù do
Trung Tá Lã Quý Trang chỉ huy còn 100 chiến sĩ được trực thăng được
trực thăng bốc từ bãi bể nam Thị Xã Ninh Chữ, Phan Thiết. Riêng TĐ7ND
của Trung Tá Nguyễn Lô bảo toàn quân số do được lệnh Bộ Tổng Tham
Mưu rút ra khỏi Phan Rang trước khi trận đánh khai diễn.
Bốn mươi ba mùa xuôi ngược