Page 120 - DacSanMuDo73
P. 120
118 Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân
Trần Quốc Toản về đến Bà Hom. Tôi cố xua đuổi nó để bình tâm trở lại
với thực tại của cuộc đời phục vụ chiến đấu trong một trong một đơn vị
luôn cần có đôi bàn tay cứu thương của mình. Chiều mồng một Tết, xe cộ
không nhiều nên chẳng mấy chốc mà đã về đến vị trí đóng quân. Xe đậu
đầu ngõ đi vào BCH/ Tiểu Đoàn. Tôi nhanh nhẹn nhẩy xuống và chạy vào
trình diện Mặt Trời. Tuy lúc lên xe, tôi đã gọi máy về và báo cho Hồng Vân
là đang trên đường “zulu back”.

Đêm mở màn cuộc chiến
Trung tới bên cạnh chiếc băng ca nơi tôi nằm ngủ :
- “Bác sĩ ! báo động ! Có thương binh”
Tôi choàng dậy, như một chiếc lò xo. Quen quá cái cảnh bị đánh thức như
thế này rồi. Nhìn đồng hồ dạ quang, chỉ 12 giờ đêm. Chủ trong vài phút tôi
đã thay đồ xong. Am chạy vào :
- Thưa thầy, không có thương binh, chỉ có 3 lính Đại Đội 34 tử thương vì
bị đâm. Em đã coi và bó xác rồi. Coi bộ họ bị đâm lúc chập tối.

Tôi vẫn bảo phải mờ poncho để khám và làm phiếu di tản. Tôi chạy lên
báo cáo với Mặt Trời. BCH đang điều động các Đại Đội kiểm tra quân số
và tăng cường các chốt, các vọng canh gác, phục kích. Tôi tới gần chô Lê
Hồng nói máy, ngồi im theo dõi. Cố vấn Mỹ cũng lên máy của họ, nói có
vẻ nhiều hơn mọi khi. Tôi thầm nghĩ “Chẳng lẽ lúc mình trên đường về
đây, mình chạy trên đầu việt cộng sao ? Một mình một ngựa, sao nó không
tặng cho mình một băng, dễ ợt ?” Thắc mắc này, ngay lúc đó, tôi đã chia
sẻ với Mặt Trời. Ông có vẻ suy nghĩ và tinh tế trả lời :
- Cũng lạ ! Nếu du kích địa phương nó muốn có thành tích thì nó sơi tái
người rồi. Nhưng chắc là cái gì lớn hơn du kích địa phương đây, nên nó
ém.
- Mấy hôm làm “dân sự vụ”, mình không thấy dấu hiệu nào đáng nghi
ngờ, tôi xen vào.
- Tôi nghĩ chúng nó cũng mới tới thôi, nên mấy hôm trước dân chưa biết.
Nhưng mà nó biết được đích xác chô lính mình đặt sonnette mà hành động
không nổ súng thì phải có dân địa phương “nằm vùng” chỉ điểm. Chúng sợ
lộ nên không nổ súng, Mặt Trời suy diễn và nói tiếp :
- Coi bộ đây là một đơn vị lớn; nó đi qua chô mình, né đụng độ với mình.
Vậy mục tiêu của chúng là gì ?
- Mình có chỉ thị gì của Biệt Khu Thủ Đô và của Sư Đoàn không thiếu tá
? tôi tò mò hỏi.
- Tôi có báo cáo sự việc ở đây rồi, chưa thấy gì lạ. Hồng Vân, dặn mấy đứa
con cẩn thận, mở mắt ra ! ông quay sang phía Lê Hồng ra lệnh.



...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   115   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125