Page 115 - DacSanMuDo73
P. 115
Muõ ñoû 73 - Boán möôi taùm naêm - Maäu Thaân 113
đạn. Tuy chiến thắng, nhưng tiểu đoàn đã bị thiẹt hại khá nặng. Vì thế, nên
sau khi rút raTân Cảnh, tiểu đoàn đã được không vận về Sài Gòn và trực
chỉ đi tái huấn luyện, bổ sung quân số tại Trung Tâm Huấn Luyện Vạn
Kiếp.

Những ký ức của trận Dakto trong đầu người lính nhẩy dù đã lùi nhanh
vào dĩ vãng, để chờ một ngày nào đó, chỉ nhớ lại về trận đánh lịch sử này.
Chúng nhường chô cho những hình ảnh mới hơn, sống động hơn, những
hình ảnh của trận tao ngộ chiến ngày hôm qua khi tiểu đoàn nhẩy thao
dượt hành quân ở chân núi Thị Vải. Thường thì sau khóa huấn luyện “ren
cán chỉnh quân” trong quân trường, một tiểu đoàn nhẩy dù sẽ có một buổi
thao dượt hành quân nhẩy dù, bắn đạn thật, có phi cơ và pháo binh yểm
trợ. Buổi thao dượt của TĐ3ND được đặt dưới quyền chỉ huy của TTHL/
VK và BCH/LĐ3ND. Trong buổi họp hành quân ngày hôm trước, trung tá
Nguyễn Khoa Nam đã trình bầy rõ là nếu diễn tập xẩy ra bình thường thi
TTHL/VK sẽ điều động, chỉ huy bên cạnh BCH/TĐ3ND. Nhưng nếu xẩy
ra biến cố chạm địch thì BCH/LĐ3ND sẽ dành lại quyền chỉ huy duy nhất.
Tham dự cuộc họp, tôi nghĩ bụng, chắc không có gì bất thường xẩy ra vì
ở đây sát với Bà Rịa có các đơn vị đồng minh hành quân thường xuyên.
Nhưng thực tế thì biến cố bất thường đã xẩy ra :
- Hôm qua lúc nào Tường Vi mới được đồ đệ mang đồ đạc đến cho người
vậy ? thiếu tá Lịch hỏi.
- Dạ, thưa thiếu tá, sau khi đáp xuống đất.


Tôi trả lời mà ngượng chín người. Đêm trước tài xế và đồ đệ của tôi đi
nhậu. Sáng dậy không thấy mấy đứa ở đâu, tôi quá giang xe thiếu tá TĐT
ra bãi bốc phi trường Vũng Tầu. Gặp y tá trưởng trạm cứu thương của tôi,
Trong trận Dakto, trên ngọn Ngok Wan, đồi 1416, TĐ3ND lãnh mũi nặng nhất, trực trung sĩ Nguyễn Mạnh Am, tôi hỏi mà cũng không ai thấy hai ông thần
diện đụng đầu với Trung Đoàn 24 của việt cộng. Bộ Chỉ Huy Chiến Đoàn 3 Nhẩy nước mặn của tôi ở đâu cả. Bực mình không thể tả được, ai nấy đai nịt gọn
Dù dưới quyền chỉ huy của trung tá Nguyễn Khoa Nam đi cùng với TTĐ3ND tiến gàng, nón sắt, dây ba chạc, súng đạn đầy đủ… còn minh thì đầu đội nón
thẳng lên đỉnh Ngok Wan, TĐ2ND đi bên cánh trái. Đáng lẽ TĐ3ND được đóng đỏ, dây súng không có, túi thuốc cũng không… Chắc kỳ này có đứa ăn
ven đô vì đúng thời điểm đó, thiếu tá Tiểu Đoàn Trưởng Trần Quốc Lịch và thiếu đòn đây. Những chiếc C130 khổng lồ của không quân Hoa Kỳ đã xếp hàng
tá Tiểu Đoàn Phó Nguyễn Chí Hiếu đều đi học. Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn đã cử thiếu dài cánh quạt quay tít, đen pha chiếu sáng. Trạm cứu thương được phân
tá Nguyễn Viết Cần xử lý thường vụ chỉ huy tiểu đoàn. Ngay ngày đầu đụng trận, phối nhẩy cùng BCH/TĐ3ND, tôi sẽ nhẩy cách thiếu tá TĐT một người
tôi đã di tản 3 đại đội trưởng. Vì địa thế bất lợi và phải đánh từ dưới lên đỉnh được là Lê Hồng ở cửa bên trái, trạm cứu thương và y tá trưởng nhẩy cửa bên
địch phòng thủ rất vũng chắc. Ta và địch cách nhau chưa đầy 20 thước. Phi pháo phải. Mặc dù vào mà thiếu cái nón sắt trên đầu, tôi có cảm tưởng như “cởi
của ta được kêu chỉ cách quân ta 50 thước. Có thể nói đây là một trận oanh liệt nhất truồng”… Tôi nhét cái mũ đỏ vào trong ngực áo, ngồi yên trên máy bay
của TĐ3ND, đã chiến thắng một lực lượng và một địa thế hơn hẳn quân ta. mà không dấu được nôi lo âu. Lần đầu tiên nhẩy đầu trần!

Kết quả là TĐ3ND đã chiếm được đồi 1416, tàn quân của trung đoàn 24 việt cộng Lúc dù mở, tôi nghe súng nổ bên dưới, cứ ngỡ là mình tập trận, bắn vào
đã rút chạy kéo theo nhiều thương binh của chúng, bỏ lại hàng trăm xác chết, súng trong núi. Nhưng lúc gần đáp thì tôi thấy có mấy vệt đạn lửa từ trong chân

...Böôùc vaøo Thaønh noäi - Traêm hoï yeân vui...
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120