Page 127 - mudoso72
P. 127
Muõ Ñoû 72 127
sẽ bị thời gian mang vào quên lãng. Sẽ là một thiếu sót và thiếu trách
nhiệm khi chúng ta, những người được may mắn sống trong một đất nước
tự do không viết lại những sự việc giết người dã man, tàn ác, vô nhân đạo
này.

Trong bài này, người viết cố gắng biên soạn lại một vài bài viết của những
người: lính miền Nam và các ký giả ngoại quốc, đã là những chứng nhân
hay những người đã có mặt từ ngày đầu ngay sau khi những người lính
Nhảy Dù vượt cầu Mỹ Chánh mở đường trong chiến dịch tái chiếm lại
thành phố Quảng Trị năm 1972. Hy vọng trong tương lai sẽ có được nhiều
bài viết khác của các nạn nhân may mắn sống sót hay những người đã
từng có mặt và đã chứng kiến hành động giết người dã man vô nhân tính
của cộng sản Việt Nam, đây là một trong những tội ác phải được coi là
tội diệt chủng và đáng được mang ra xét xử. Xin cầu mong cho linh hồn
những nạn nhân vô tội đã chết trên Đại Lộ Kinh Hoàng tại Quảng Trị năm
1972 sớm được siêu thoát.

Người viết xin tri ân các Người Lính Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa, luôn
hoàn thành sứ mạng Bảo Quốc An Dân, sẵn sàng hy sinh mạng sống của
mình, để đổi lấy hai chữ Tự Do cho miền Nam Việt Nam.

Bản dịch dành riêng cho SĐND
PAUL LE


Trong chiến tranh,
người dân là kẻ chịu
thiệt thòi nhiều nhất.
Chiến trận xảy ra,
người dân lo bồng bế
con thơ, mang theo
tài sản vốn đã nghèo
nàn, chạy xa lánh
chiến họa. Nhìn lại
lịch sử chiến tranh
thế giới, trừ những
cuộc chiến tranh
diệt chủng, chúng ta
không nghe nói đến những người lính của hai phe đối nghịch, chận bắt hay
bắn giết những người dân chạy loạn. Những người lính chính danh nầy
luôn giúp đỡ dân lành, hướng dẫn người dân đi đến nơi an toàn, xa lánh
chiến trận. Nhưng, ở một nơi tên gọi Việt Nam, trong trận chiến Mùa Hè
Nhöõng ngöôøi vôï lính - Vaän nöôùc, phaän ngöôøi
   122   123   124   125   126   127   128   129   130   131   132