Page 89 - DACSAN71
P. 89
89 Muõ Ñoû 71- Xuaân AÙt Muøi - 2015
quân ở vòng đai Biệt Khu Thủ Đô, truy lùng các toán du kích Việt Cộng
nổi lên đây đó hậu thuẫn cho cuộc tiến công của quân CS. Bấy giờ toàn
bộ Miền Trung đã mất vào tay Cộng Quân. Cùng chung một số phận với
các đại đơn vị khác của những quân khu và của Lực Lượng Tổng Trừ Bị
như các Lữ Đoàn của Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến, các Liên Đoàn Biệt
Động Quân, Lữ Đoàn 3 ND, rồi LĐ 2 ND lần lượt chịu những thiệt hại
lớn tại Khánh Dương, rồi Phan Rang. Những chiến thắng thường có của
bao năm trước nay dần được thay thế bởi những tin thất trận, những rã ngủ
không chờ đợi, những triệt thoái vô nguyên lý, những thành phố bỏ ngỏ,
hay những trận đánh bất cân xứng, những vùng vẫy tuyệt vọng kéo theo
bao hy sinh đau thương trong giờ thứ 25 bất chấp lệnh trên, những mất mát
sinh mạng quá lớn của cả quân và dân.


Ở Saigon, tình hình chính trị lẫn quân sự càng lúc càng đen tối dần.
Saigon với giới nghiêm sau 12 giơ đêm. Saigon với hàng trăm ngàn quân
dân cán chính từ bao tỉnh đàng ngoài, trắng tay chạy lấy mạng liên tục đổ
về thành phố để lánh nạn, mang theo bao câu chuyện thương tâm trên các
con đường di tản. Dòng đời chao đảo, đầy gian khó. Người đời hoang
mang vì mất lòng tin ở chính quyền. Có tin nhiều nhân vật tên tuổi bắt đầu
rời nước trong khi một số khác bàn đến chuyện phải ra đi dù chưa biết đi
đâu. Đâu đâu cũng lo tích trử thức ăn chuẩn bị cho một cuộc tử thủ với
viễn ảnh thành phố sẽ tắm trong máu lửa. Ngoài đường người đông hẵn, ai
nấy bước đi vội vả, ánh mắt âu buồn trầm tư. Trong nhà các gia đình ngồi
triền miên trước đài truyền hình hay lắng nghe tin tức từ BBC và VOA,
bàn chuyện to nhỏ.

Sau trận đánh vào đơn vị du kích lớn ở giữa Tây Ninh và Saigon, TĐ15
được lệnh về đóng quân tạm ở vùng Hóc Môn Bà Điểm. Khi TTá Phú và
tôi đi tìm gặp nói chuyện với vị Giám Đốc của hãng dệt Công Thành để
ngỏ lời cho TĐ15 ND đóng bộ chỉ huy tại hảng dệt, một ngạc nhiên đầy
thú vị xẩy ra khi ông Giám Đốc buột miệng hỏi tôi “có phải đây là anh
Chánh, con rể ông Thạch không?” Tôi ngất ngây trả lời “dạ đúng” cùng
lúc nhận ra Chú Ngưng, chồng của Dì ruột nàng ở Thủ Đức mà tôi có dịp
gặp trước đây.
Ngày hôm sau, trong sự bất ngờ vui sướng của tôi, Chú Ngưng chở nàng
với người em gái đến thăm tôi ngay tại bộ chỉ huy TĐ. Khi ngồi ăn trưa với
bữa cơm dã chiến, nàng có vẻ “thấm” cái đời sống phong trần lính chiến
của tôi, và đã e thẹn cười khi TTá Phú nói chọc “Bác Sĩ nhỏ con, người
yêu BS còn nhỏ con hơn, chắc hai người sẽ đẻ ra những thằn lằn con nhỏ
chút xíu!”



Tieåu ñoaøn Quaân Y - Giöû ñôøi cho nhau
   84   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94