Page 219 - DACSAN71
P. 219
219 Muõ Ñoû 71- Xuaân AÙt Muøi - 2015
cây khá lớn, tôi co chân équerre để không vướng vào nó. Lá cây quất vào
mông. Nhưng phía trước còn có một cây nhỏ hơn, không cách nào tránh.
Đành gồng mình chịu ttrận. Lá dù vướng vào cành lá, quật tôi xuống một
bờ ruộng. Khá đau, nhưng có vẻ không gẫy cái xương nào, không thấy
chẩy máu ở đâu cả. Người tôi nóng ran lên….
Còn chưa hoàn hồn thì anh em nhẩy dù, cả lính mình lẫn lính người chạy
tới. Câu tôi nghe thấy đầu tiên là :
- Đm, ổng ở đây này, bác sĩ Tường còn sống !
Bác sĩ Thịnh, mặt tái xanh chạy lại bên cạnh tôi :
- Tường ! Có sao không ?
Lập tức các ông thầy nhẩy dù của tôi đã tới và cẩn thận gỡ dù lưng của
tôi ra để mang về điều tra. Thông lệ, trong quân đội và đặc biệt là trong
SĐND, khi có trường hợp dù người nhẩy không mở được là phải điều tra
xem nguyên nhân là kỹ thuật hay phá hoại.
Anh em đỡ tôi ra xe và Thịnh lái chở tôi về chỗ tập trung ở giữa bãi. Thịnh
kể :
- Thấy toa rớt thấp quá mà không mở dù bụng, ông thầy Thuật la lớn “Dù
Bụng : Dù Bụng…”
- Trên đó, gió như bão, mình đâu có nghe được gì.
- Lúc bị rặng cây che khuất mà vẫn chưa thấy dù trắng, nhiều người dưới
bãi đã dơ tay chào rồi.
- Toa có chào moa không ? vừa nói tôi vừa cười.
- Bác sĩ ở lại ăn một miếng, cúng xong rồi. Một HLV tới nói với tôi.
Thật tình lúc đó tôi không còn thấy đói nữa mà hình như chưa hoàn hồn,
nên chỉ buồn ói thôi. Tôi xin ly xá xị và uống một ngụm rồi xin phép về.
Thịnh nói :
- Moa về với toa để xem có vấn đề gì không. Toa có chắc không bị đập
đầu chứ ?
- Bị đập đít thì có, chứ không đập đầu. À mà Thịnh này, về nhà đừng nói gì
về vụ này nghe. Lần trước bả đã cằn nhằn moa nhiều lắm rồi đó.
Xe tôi chạy trước, Thịnh theo sau. Cả hai đều về nhà tôi. Lúc đó cũng đã
hai giờ trưa rồi. Bà xã mới sinh được 1 tuần còn chờ cơm tôi.
Cái anh chàng Thịnh này thật tình không biết giữ bí mật, đang ăn bỗng
hắn hứng lên :
- Phụng à ! Tường nó nhẩy hôm nay suýt chết đó.
Thế là bả khóc như mưa, tay đánh tôi tay đánh Thịnh :
- Các anh ác lắm ! Em mới sinh được một tuần. Anh chết rồi, ai lo cho
con ?
Thế là hai đứa lại phải uốn lưỡi Tô Tần năn nỉ, ỷ ôi đã đời, nàng mới nguôi
con thịnh nộ.
***

Tieåu ñoaøn Quaân Y - Giöû ñôøi cho nhau
   214   215   216   217   218   219   220   221   222   223   224