Page 104 - DACSAN71
P. 104
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 104

ngờ ngồi rảnh hay “nhàn cư vi bất thiện” mấy ông này có thời giờ bàn
chuyện lớn, một số lại gốc gác bên Nhảy Dù, vì thế dễ dàng móc nối các
đơn vị Dù làm đảo chính. Tôi thấy họ hay sang trại Hoàng hoa Thám hội
họp, trung tá Nguyễn chánh Thi Tư lệnh LĐND, mà Cụ Diệm tin như con
cháu trong nhà, thì vác ba toong đi ra ngoài, làm như không biết gì cả. Đảo
chính thành công thì có ta đây, binh biến thất bại thì ta vẫn trung thành với
Cụ mà ! Chỉ có An Ninh của đại tá Đỗ Mậu là không biết gì hết, vì trước
đó vài tuần chính ông Đỗ Mậu có vào trại chúng tôi như để rằn mặt những
tên nào có manh nha phản phúc. Tôi nhớ ông ấy nói “cái gì chúng tôi cũng
biết hết “! Biết cái gì đâu vì sáng sớm ngày 11/11 lính Dù đến bắt ông tại
nhà ông còn mặc pyjama !

Sau hết việc hết sức khôi hài của chính thể Ngô đình Diêm là nếu
muốn được điểm là phải có 3 yếu tố : có họ xa gần vói gia đình Cụ Ngô,
có đạo Công giáo và là người Trung Kỳ !. Sau đảo chính hụt 11 tháng 11,
sao giọng Huế thịnh hành thế, nó gần như một chứng thư công dân tốt, một
chìa khóa đẻ giải tỏa phiền phức...! Phúc đức cho QY chúng tôi là có bác sĩ
Bửu Trí vừa đáo nhậm DĐQY/ND, tính nết vui vẻ dễ thương và có giọng
nói Huế rất đài các. Mỗi lần có điện thoại kêu là anh Của hay tôi đẩy cho
Bửu Trí trả lợi. Nếu đầu giây bên kia là An Ninh Quân Đội hay ai muốn
làm khó thì vấn đề sẽ dễ thông cảm hơn ! Tôi nhớ đã đề nghị với anh Của
giữ Bửu Trí ở lại ĐĐQY làm bình phong một thời gian trước khi cho hắn
đi Tiểu Đoàn ! Tội nghiệp Bửu Trí sau này đã về LLĐB và chết trong một
tai nạn máy bay.

Để kết thúc, tôi xin kể một kỷ niệm hơi tếu về tính ngạo nghễ của
binh sĩ nhảy dù. Một hôm Quân Cảnh dẫn đến bệnh xá một anh lính Dù bị
còng tay, mang một vết thương ở đầu máu chẩy lênh láng. Hỏi ra, anh vừa
đánh nhau tại một quán nhậu ở Ngã tư Bảy Hiền. Trong khi tôi làm suture
da đầu đương sự, bác sĩ Của đứng cạnh phê bình “ai bảo cậu đi đánh nhau,
lại còn thua và bị thương nữa, lãnh củ là đúng lắm!”. Anh lính trả lời “ thưa
bác sĩ, binh nhì nhảy dù thì cũng bằng thiếu úy Bộ binh chứ bộ ! Nhưng
chúng nó đông quá, em đỡ không nổi..”
Nếu không sợ người đời chê là kiêu ngạo, cái hãnh diện của người
lính “ba gai” này nói lên tinh thần đoàn kết và hãnh diện của những kẻ đã
một thời mặc cùng một quân phục, đội cùng một Mũ Đỏ, người nào cũng
mang nặng trên vai Danh Dự của cả một Tập Thể !

Mđ Bác sĩ Hoàng Cơ Lân
Cựu Y sĩ trưởng SÐND/QLVNCH
(1957-1970)

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109