Page 100 - DACSAN71
P. 100
Muõ Ñoû 71 - XUAÂN AÁT MUØI 2015 100

























Bác sĩ Hoàng Cơ Lân trong một cuộc hành quân
(Người thứ nhất bên trái)


đáp xuống đất thì đợt máy bay thứ hai bắt đàu thả : chúng tôi thấy ngay
một người bị dù đuôi nheo. Tất cả mọi người đều nhìn lên và la hét : dù
bụng, ventral, mở dù bụng !..Xong anh này tiếp tục giẫy dụa và rớt như cục
đá. Ngay lập tức một huấn luyện viên hay một cán bộ đứng gần đó hô to :
Garde à vous ! (Nghiêm !) một tục lệ của binh chủng, và chúng tôi đã đều
đứng nghiêm để chào anh bạn đang lao vào cõi chết. Chỉ vài giây sau đã có
ai vô duyên gọi :bác sĩ ! bác sĩ đâu ? Thật quả tôi đâu đã là bác sĩ và có là
bác sĩ chính hiệu đi nữa, thì hỏi lúc này làm được cái gì ?Tuy nhiên, chân
tay bủn rủn, tôi cùng một anh Lê Dưong (có lẽ tên bạo nhất trong bọn) đã
đến gói cái xác mềm nhũn với lá dù đẫm máu của anh ta.
Ngày hôm sau, tất cả khóa đi dự đám táng anh đồng đội xấu số và
chương trình nhẩy dù tiếp tục ngày sau đó.. Lần này với sự có mặt của ông
đại tá chỉ huy trưởng và một số sĩ quan trong căn cứ. Muốn cho chắc ăn,
trong mỗi máy bay một nữ quân nhân gấp dù ngồi ngay cửa để kích thích
tinh thần anh em. Bữa đó ai cũng hát rất hay và nhẩy đúng theo sách vở !
Ðôi khi sự can đảm cũng chỉ là một vấn đề tự ái...

Cuối năm 1957 chỉ có một mình tôi tình nguyện đi Nhây Dù
và không cần chen lấn khi chọn chỗ ở Nha QY. Binh chủng đánh đấm
này chưa có gì là hấp dẫn lắm đối với các đồng nghiệp tân khoa thời đó
vì trước tôi chỉ có hai đàn anh có bằng dù là các bác sĩ Ngô thiên Khai
(TĐ1ND) và Võ văn Cửu (DĐQY/ND). Tuy nhiên trường hợp nào cũng
phải có lúc ban đầu và đến năm 1965, Sư đoàn Nhẩy dù/ QLVNCH đã có

Tieåu ñoaøn Quaân y - Giöû ñôøi cho nhau
   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105