Page 234 - DacSan69
P. 234
234 Muõ Ñoû 69

Cứ vài ba hôm, anh con rể mua món nhậu ngon về cùng bố vợ khề khà với
vài chai bia trước khi ăn cơm chiều. Mấy lần mua được thịt bê thui, anh
con rể vui vẻ nói lớn:
“Hôm nay qua chợ, thấy có thịt bê thui còn nóng, mới giao hàng, trông
ngon lắm, con mua mấy lạng, về hai bố con mình nhậu cho vui.”
“Không chờ vợ con và mẹ ăn luôn sao?.”
“Con có để phần rồi. Mình lai rai làm vài chai bia trước. Bê mới thui, thịt
tươi rói, mới nhìn thôi cũng đã cảm được cái vị ngọt trong miệng rồi!
Hai bố con đem bàn ra vườn, ngồi nhai lai rai. Ông Niết cười, nói đùa:
“Mầy tập cho tao hư rồi đó! Uống bia nhiều, cái bụng cứ to thêm mãi. Khi
ở trên miền Bắc, không có bạn nhậu, lâu lắm mới uống một chai bia. Uống
một mình, không thấy vui, chẳng cảm được cái vị ngon.”
“Lâu lâu mới có một bữa mà Ba! Tội chi không vui với những cái hạnh
phúc nho nhỏ nầy? Trời cho mà không nhận, cũng uổng! Con biết Ba ưa
ăn ngon, nhưng lại sợ bị bệnh tim, gan. Cứ ăn tưới đi, tới đâu thì tới. Năm
ba bữa, làm một chầu cho đời lên hương, đừng ngày nào cũng say sưa là
được!”
Cô con gái ông Niết đi làm về, mở cửa nhìn ra sân sau, làm anh con rể
giật bắn mình quay lại nhìn vợ. Cô nói lớn: “Mỗi người một chai bia thôi
nghe!”
“Ưà! Một chai thôi.” Anh con rể đáp lời vợ, quơ tay xuống bàn, giấu mấy
vỏ chai vào góc kẹt, rồi nháy ông Niết mà cười.

Mùa hè trời nắng nóng, buổi chiều ngày nghỉ, anh con rể thường đưa cả
nhà ra bãi biển, trải tấm khăn lớn, quây quần dọn thức ăn ra, chung vui.
Thằng bé con lăn lộn vọc cát. Ông Niết đi bộ ven theo bờ nước nghe sóng
vỗ rì rào. Bà vợ không muốn ông đi một mình, sợ ông ham ngắm nhìn
những thân thể lồ lộ mập mạp của các bà ít vải che trên thân thể. Bà cứ kêu
ông trở lại, không cho đi xa.
Bà nguýt ông và nạt: “Con mắt cứ láo tiên như mèo thấy mỡ.”
Ông phản ứng ngay: “Ra đây bà bắt tôi phải nhắm mắt lại sao? Nói thế,
con cháu nó cười cho.”
“Cười ông chứ cười ai? Già rồi mà chưa chịu yên!”
Anh con rể đưa tay bí mật bấm ông Niết làm dấu. Ông liếc nó mà mỉm
cười.
Trăng vàng sáng vằng vặc trên bãi biển. Ông Niết nằm ngữa nhìn lên trời
và nhớ về quê hương xa xôi, có những đêm trăng sáng trên đường quê,
trai gái rộn ràng ca hát vui chơi. Tiếng nhạc du dương êm đềm từ các quán
nước văng vẳng mơ hồ. Ông Niết nhắm mắt, thiếp đi một giấc ngắn. Mộng
thấy còn nằm trong lao tù cải tạo. Khi thức giấc,ông giật mình hoảng hốt,
Xuân Giáp Ngọ 2014
   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238   239