Page 233 - DacSan69
P. 233
Muõ Ñoû 233

thằng rể, làm hư nó, con gái mình có phước, lấy được một thằng
chồng hiền như đất cục, biết cưng chiều, hết sức nhịn vợ và
chăm sóc cho gia đình. Khó mà kiếm ra được một thằng như vậy lắm”.
Ông Niết cự nự lại: “Thế nào là nêu gương xấu? Tôi đã làm gì sai? Ít sợ
vợ là nêu gương xấu chăng? Tôi chưa thấy thằng đàn ông nào ỉu xìu, sợ vợ
như nó. Vợ chứ đâu phải cọp beo chi mà sợ đến thế? Nếu nó là con trai của
bà, chắc bà đã giãy nảy lên mà xỉa xói, kêu là thằng đàn ông râu quặp, đội
vợ lên đầu. Bà phải xử sự công bằng.”
“Không công bằng gì cả. Nó tự nguyện, chứ con gái mình có ức hiếp đâu?
Nó cảm thấy sung sướng hạnh phúc được phục vụ gia đình. Đừng nói là
‘sợ vợ’ nghe chướng tai, phải nói là thương vợ mới đúng! Em không có
phước bằng con gái, nó được chồng thương hơn.”
Ông Niết cười khà khà; “Tôi không là con gà chết.”

Mỗi ngày đi làm về, anh con rể len lén đặt nhẹ lên bàn mấy tờ báo Việt
Nam, rồi liếc nhìn ông già vợ, miệng hơi mỉm cười. Ông Niết biết nó mua
cho ông, chứ chưa bao giờ thấy nó đọc báo. Sau đó, anh rể ra xe, ôm nhiều
bao bì đầy cả hai tay vào bếp. Vợ nó dặn sẵn, trên đường về ghé chợ mua
các thứ nầy.
Những khi có việc đi qua phố, anh con rể thường dẫn ông Niết vào các
tiệm sách, la cà tìm kiếm. Thấy ông có vẻ ưa thích cuốn nào, thì nó mua
liền. Ông Niết nói không đọc thì đừng mua. Nó bảo cứ mua để đó, khi có
thì giờ thì đọc. Biết nó mua cho ông, nên định dành trả tiền, mà nó nhanh
nhẩu hơn, trả tiền trước, làm ông cứ áy náy mãi.

Một lần bà Niết nhận xét cái máy truyền hình trong phòng ông bà không
được rõ nét và đẹp bằng cái ở phòng khách. Chủ nhật hôm đó, anh con rễ
mang về một cái máy truyền hình mới, màn dẹp, khổ lớn, đem vào phòng
ông bà. Ông Niết la lên:
“Chết, chết, đem trả lại đi. Cái máy cũ cũng đã tốt lắm rồi. Mua máy mới
làm chi cho tốn kém. Ba không chịu cái máy mới nầy đâu.”
“Ba không chịu, nhưng mẹ chịu. Cái màn hình lớn, màu đẹp, rõ nét, xem
sướng con mắt hơn máy cũ nhiều lằm. À, mà Ba Mẹ đã xem hết mấy cái
dĩa phim truyện chưa? Con đi đổi bộ phim khác. Nghe nói có mấy bộ phim
Đại Hàn mới, chuyện cảm động lắm. Mấy bạn con có cả trăm bộ phim hay
chọn lọc chứa trong “ổ cứng”, hôm nào con mượn về sang ra, để dành mà
xem.”
Ông Niết không muốn phiền anh con rể, gạt ngang: “Thôi, thôi, đủ rồi.
Chừng đó dĩa phim xem mãi, mờ con mắt ra, cũng chưa xong.”
Bà vợ ông gắt: “Thôi sao được mà thôi? Ông không xem thì để tôi xem.”
Ông Niết nháy bà vợ, nói nhỏ: “Đủ rồi, đừng quá lợi dụng lòng tốt của nó.”
Xuân Giáp Ngọ 2014
   228   229   230   231   232   233   234   235   236   237   238