Page 177 - DacSan69
P. 177
Muõ Ñoû 177

lạnh cắt da ,cắt thịt và tuyết phủ trắng xoá ngoài đường....Thoa đến
bên bàn thờ trên chiếc kệ nhỏ hai từng ,phần trên là bàn thờ Phật,
từng dươi là bức ảnh bán thân của anh ,bức ảnh mà nàng phải cắt ra từ tấm
hình anh chụp chung với nàng và thằng Tâm đứa con trai duy nhất cuả anh
và Thoa,vì chỉ có bức ảnh đó, anh mới có chiếc mũ đỏ trên đầu mà thôi
,chiếc mũ mà anh đã tôn sùng từ khi còn là sinh viên trường luật .Đang
hoc. năm thứ hai, thì phải dang dở vì lệnh động viên, anh cũng không lấy
gì làm buồn,anh thừa hiểu , đó là nhiệm vụ cuả ngươì thanh-niên trong
thơì chiến ,khi cần phải baỏ vệ cho một chính nghĩa, thì sự hy-sinh sẽ có
một giá tri tuyệt đối.......Nhìn bức ảnh cuả chồng Thoa nghe như tim mình
bị bóp nghẹt,đau một cách lạ-lùng không thể naò diễn tả được .Bên cạnh
bức ảnh là chiếc mũ đỏ của anh,chiếc mũ đã theo anh suốt cuộc đời chinh
chiến ..Phần trên đỉnh cuả chiếc mũ Thoa đã gaì chặt chiếc Huân-chương
trên đó, nếu Thoa nhớ không lầm ,dường như anh đã nói với nàng, đó là
cái anh dũng bội tinh với nhành dương liễu,thật ra Thoa chẳng hiễu rõ cho
lắm , là khi nào, và như thế nào, thì ngươì lính chiến sẽ nhận được Huân
chương Anh dũng bội tinh ,nhưng nhìn vẽ trang trọng , và nét mặt tràn đầy
sự hãnh diên của anh, khi trao cái Huân –chương ấy vaò tay nàng là Thoa
đã ngầm hiễu, là nó rất đáng trang-trọng .....

Đó cũng là ngày anh vào trại tù của bọn Cộng sản VN .Trước khi rời
khỏi nhà ,anh một tay ôm chặt thằng Tâm tay kia anh cầm chiếc mũ đỏ và
chiếc Huân-chương đặt vaò tay Thoa,nàngt đã giữ chặt chúng trong lòng
hai bàn tay nhỏ của mình,ngước lên nhìn anh đễ đón nhận những lời anh
dặn dò,Thoa còn nhớ rất rõ, nàng đã không một chút lo-sợ ,mà trong lòng
laị còn hớn-hở nừa, vì nàng tin-tưởng rằng ,sau 10 ngày đi cãi taọ xong, là
gia-đình nàng sẽ thật thoải-maí ,cùng xum-họp đễ làm ăn, sinh sống vì đất
nước đã không còn chiến-chinh .Nhưng ngược laị, anh thì laị khác hẳn với
nàng , anh thật buồn ,nét đăm chiêu hiện rõ trên khuôn mặt, một chút gì lo-
lắng ,ảm đạm mặt anh dừơng như tối hẳn lại .Anh choàng tay qua vai nàng
siết thật chăt cã hai mẹ con nàng, trong đôi cánh tay rắn chắt cuả anh,muì
mồ hôi ngay ngáy,nồng nàn cuả anh chui trọn vaò muĩ Thoa tràn ngập cã
buồng phổi cuả nàng Thoa cãm thấy như mình đang chơi-vơi khi anh thì
thầm vaò tai nàng “ Chiếc mũ và cái Huân-chương nầy, là cã cuộc đơì cuả
anh đó,em hãy cất thật kỷ và sau nầy khi con lớn lên ,em đưa cho nó và
nói với nó, ba cuả nó là một Thiên-thần Mũ-đỏ ......” lơì nói của anh dường
như khó-khăn và đứt quãng ,Thoa ngạc-nhiên đẫy nhẹ anh ra ,nàng hơi
lớn tiêng “Anh nói bậy gì đó ,mươì ngày nữa anh về ,mình sẽ về Cần-Thơ
thăm má, coi chừng má sẽ bắt anh ở dưới làm vườn với má luôn đó ...”Anh
không trả lơì Thoa ,chỉ choàng tay ôm chặt Thoa và thằng Tâm.........

Xuân Giáp Ngọ 2014
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182