Page 176 - DacSan69
P. 176
176 Muõ Ñoû 69
ra xa bờ tường ,đễ những nhánh nhỏ của nó không cọ sát vaò cửa kiếng
,cành cây không to mấy,nhưng sao mà nó nặng qúa ,Thoa nghỉ có lẽ vì
cành cuả nó xum-xê,dầu là đã truị hết lá,nhưng cành vẫn còn tươi ,ráng
hết sức, nàng chỉ dời nó xa vách từơng chừng hai thước mà thôi ,Thoa
đứng thẳng ngươì lên, nhưng nàng cãm thấy chiếc lưng như không chiụ
thẳng mà lại đau thắt thật khó chiụ Thoa tự nói với mình “ Có lẽ mình đã
già rôì ,cành cây chỉ to bằng bắp chuối mà cũng kéo không nổi nữa,thôi đễ
bửa naò kêu thằng Tâm lai dọn cho gọn ghẻ ..”Đảo mắt nhìn quanh khu
vườn ,bên gốc trái sân,giàn bầu trơ-trọi những dây leo màu nâu sẫm,đám
rau sống mới xanh mướt hôm nào giờ xám đen trông thật thê-thảm ,tuy vây
chỉ vài tháng nữa thôi, khi muà xuân đến chúng lai đâm chôì nẩy lộc và laị
xanh mướt ,cây cỏ còn có chu kỳ để hồi sinh ,nhưng con ngươi thì không
bao giờ có thể lây lai được ngày hôm qua , chớ đừng nói đến tuổi xuân .....
Thoa thở daì nhè nhẹ, xoa hai tay vaò nhau cho ấm và bước vaò nhà.
Thoa vói tay gở tờ lịch Tam tông miêú,chỉ có loaị lich nầy, mới ghi rõ ngày
tây,ngày ta và còn dăn dò nhiều điều quý kỵ, nên năm nào Thoa cũng tìm
mua cho được,ít ra nó cũng được Thoa nhân cách hoá cho nó thành một
ngươi thân tín trong nhà, đễ nhắc nhở nàng những ngày ,giờ cần phải kiêng
cử,dầu biết đó là một vấn đề mà nhiều người không thích, hay cho đó là dị
đoan nhưng đối vơí Thoa thì cứ có khiêng thì có lành .Nhìn vaò phần ghi
ngày ta của tờ lịch ,thì ra chỉ còn hơn hai tuần nữa là đến Tết Nguyên Đán
. Đối với ngươì Việt chúng ta thì caí Tết là một ngaỳ thật trọng đaị đánh
dấu cho một năm mới bắt đầu đễ hy-vọng .Thoa còn nhớ, trước ngày miền
nam bị Công-sản xâm chiếm, ngày Tết của ngươì dân miền Nam rất xa-
cầu-kỳ ,nhà nhà đều rực rở,naò Mai vàng naò cúc Đại đoá .Trái cây chưng
trên bàn thờ thì toàn là những thứ đễ tượng trưng cho sự giaù sang sung
túc .Như trái hồng,trái đaò biểu tượng cho sư giaù sang ,còn trái quýt thì
quấn-quit đầm-ấm, trái sung cho sung túc mọi thứ, mọi việc đều chuẩn bị
thật chu đáo Đễ sang năm mong lộc, phúc sẽ dôì daò hơn.Nhưng ngược
laị từ sau cái Tết 1975 trở đi ngừơi dân miền nam đã bị bóc lột đến tận
xương, tận tủy,ngươì ta không còn dám mơ ước đến giàu sang nữa mà chỉ
mong có đủ ăn mà thôi ,cho nên ngày Tết , moi ngươi đều rũ nhau chưng
bốn loaị trái cây, biểu tượng sự mơ ước của đa số dân miền Nam la trái
mãng cầu,trái dưà, trái đu-đủ và trái xoaì .( câù vưà đủ xài ) càng nghỉ
Thoa càng thấy xót-xa cho một đất nước từng được gọi là Hòn ngọc Viễn-
đông ,mà giờ đây, ngươì dân chỉ cầu mong cho được đủ xaì mà thôi .Đó là
nổi niềm đau thương cuả những ngươì còn kẹt lại dưới tay bọn Cộng-sản
Nhưng đối với Thoa nói riêng hay đối với ngươì Việt lưu vong ,nói chung
, có lẽ Tết đến sẽ mang cho mọi ngươì một cãm giác chua xót vì phải
đón Xuân ở xứ ngươì, dầu nơi đây mọi ngươì đều dư ăn, dư mặc ,nhất là
những ngươì sống ở miền đông bắc Hoa-kỳ nầy, thường đón Tết trong cái
Xuân Giáp Ngọ 2014
   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181