Page 180 - DacSan69
P. 180
180 Muõ Ñoû 69
day con đọc, nhưng dường như nó không muốn đễ vaò đầu ,Thoa nói thì
nó hiễu hết, nhưng khi trả lời thì nó nói toàn tiếng anh ,nếu cằn nhằn nó
thì nó lãng đi nơi khác,vã laị Thoa có quá it’ thời gìơ vơí con, so với giờ nó
ở trường và ở bên nhà Danny .....

Đã biết bao nhiêu lần nàng khóc bên bàn thờ chồng vì sự bất lực của
mình,.Cũng vì chén cơm,manh aó,vì lo nghỉ cho tương lai của con, ngoaì
việc làm ở sở Thoa còn làm bánh bột lộc và bánh bò nướng, bỏ mối ở các
chợ ngươì Việt quanh vùng nàng đang cư-ngụ .thu nhập cũng khá ,nên
Thoa mới đủ sức mua căn nhà trệt và miếng đất nho nhỏ nầy ,nàng không
muốn Tâm mang mặt cãm thua xúc bạn bè nên đã cô’ gắng lo cho con thật
đầy đủ trong suốt thờì gian Trung học của nó. Nhưng bù laị, Tâm học thật
giỏi và nó đã được học bổng khi vaò đaị học, đó là niềm an ủi duy nhất mà
nàng đang có ......Còn một điều, mà biết bao lần Thoa muốn nói vơi con,
rồi nàng laị thôi, đó là caí chết uất hận của anh ,Thoa muốn cho con hiễu,
đễ nó hãnh diên về cha nó và biết thế naò là hận thù bọn Việt cộng tham
tàn .Nhưng mỗi lân muốn nói, nhìn nét mặt vô tư cuả con, Thoa laị thôi
,nàng sợ,nếu nói ra nó bực tực, nó uất hân., thì có ảnh hưởng đến việc học
của nó không ?? cứ thế ,rôì ngày qua ngày ,thơì gian đã đi quá nhanh, con
nàng đã lớn lúc naò nàng cùng không hay ....... Bây giờ, mọi việc gần như
đã muộn màng đối với nàng .....

Khi Tâm xong Đai học, đã có công việc vững chảy ,Thoa quyết đinh
nói vơi con , trong ngày giổ cuả ba nó.Thật ra ngày Thoa dùng đễ cúng giổ
chồng,đó là ngaỳ cưới cuả nàng và anh, vì nàng không biết được chính xác
ngày anh chết,Thoa không biết có phải anh chết ngay trong ngaỳ kho đan.
nổ ,hay anh đã bị thương và chết sau đó .Những ngươì công sản vô tâm ấy
đâu cho nàng biết rõ, về cái chết và ngày chết cuả anh, và chính Thoa cũng
không muốn nghỉ đến cái ngày kinh khủng đó nữa .Thoa quyết đinh dùng
ngày cưới đễ mỗi năm nàng lại. “hâm lạị” kỷ-niêm đám cưới cuả nàng
.Mỗi khi cúng chồng nàng thường ngồi bên mâm cơm , nhắc laị chuyện
xưa và kể chuyện về con cho anh nghe.....Cơm nước xong Thoa bước đến
bàn thờ lấy chiếc mũ và chiếc Huân chương đặt vaò tay con trai ,Thoa bắt
đầu kễ tỉ-mỷ tư` đầu đến cuối câu chuyên Tâm ngồi im-lặng nghe ....Nghe
xong nó không noí gì cã Thoa nhìn con và mong chờ giọt nước mắt thương
tâm cuả nó .....Nhưng Thoa đã phải ngạc nhiên trong đau-đớn, khi nó đứng
lên ôm choàng lấy nàng ,như một che chở ,một ủi-an .Nó nói thật từ-tốn
bằng tiếng anh “Má,con rất hãnh-diên về ba,con cũng rất yêu má,con cũng
cám ơn má đã vất-vã lo cho con thật đầy-đủ .Nhưngchính con ,cũng đã cố-
gắng làm tròn những ước mơ cuả má, là học thành tài,và còn phải học giỏi
nữa,con đã làm xong .Con nghỉ má phải vui đễ sống,còn chuyện dĩ vãng
Xuân Giáp Ngọ 2014
   175   176   177   178   179   180   181   182   183   184   185