Page 266 - MuDo67
P. 266


quả ngược nhau: Kinh thi có câu:

Triết phu thành thành, Triết phụ khuynh thành.
Nghĩa là: Người đàn ông giỏi dựng nên một thành trì, người đàn bà đẹp
làm nghiêng đổ thành trì.

Hồi còn nhỏ, nhỏ lắm, nhà tôi ở cạnh bệnh viện Quảng Trị, tôi từng thấy
một anh thanh niên bị bệnh điên. Người ta bảo anh ấy bị sa tình. Sa tình là
cái gì? Là sa vào đường tình ái, rồi thất tình nên phát bệnh điên. Tôi không
tin điều ấy. Nhưng khi lớn lên, đọc lịch sử, lịch sử văn học, tôi thấy nhiều
người, phần nhiều là đàn ông, mê gái còn hơn bị bệnh điên nữa, yêu hay
mê đến nỗi xiêu đổ thành quách, đến nỗi mất nước mất nhà thì không là
điên hay sao, hay còn tệ hại hơn cả điên, hơn cả “đem tiền cho gái có đòi
được không?” Mất tiền là còn nhẹ quá. Trong lịch sử, người ta còn “nặng”
hơn nhiều.

Số đàn ông mê gái thì đông hơn mà cũng khủng khiếp hơn. Người ta có
thể điểm mặt từng người trong sách sử:
Vua Châu U Vương mê Bao Tự chẳng hạn.
1)- Châu U Vương “nước mất nhà tan” vì Bao Tự:
U Vương nhà Tây Chu vì mê Bao Tự đến nỗi mất mạng, mất nước. Dĩ
nhiên, Bao Tự là một giai nhân, tuy không được liệt vào “tứ đại mỹ nhân”
của Tầu.
Trong văn học Tầu có câu “Nhất tiếu thiên kim”, có nghĩa là nụ cười
đáng giá ngàn vàng cũng chưa nói hết cái tai hại của nụ cười Bao Tự. Còn
như câu “Nhất tiếu khuynh quốc, tái tiếu khuynh thành” (cười làm nghiêng
nước, nghiêng thành) thì cũng xứng với nụ cười Bao Tự.

Bao Tự ít khi cười, mà khi đã cười thì làm mê mẩn tâm thần ông vua
nhà Chu. Vì vậy, ông Châu U vương bèn tìm cách làm cho Bao Tự vui,
Bao Tự cười.

Trong Tỳ Bà Hành có câu “Bình bạc vỡ tuôn đầy mạch nước, Ngựa
sắt rong, sàn sạt tiếng đao, Cung đàn lựa khúc tiêu tao, Tiếng buông xé lụa,
lựa vào bốn dây” là nói tới nụ cười Bao Tự. Đó là việc thứ nhất, Châu U
vương cho xé lụa từng cây làm cho Bao Tự cười. Tiếng lụa bị xé vang lên
nghe như tiếng đàn.
Thứ hai là khói báo tin có giặc. Trong Chinh Phụ Ngâm có câu: “Khói
Cam Tuyền mờ mịt thức mây” (Trống Trường thành lung lay bóng nguyệt,
Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây) là việc Châu U Vương đốt lửa trên
“Phong hỏa đài”.
   261   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271